TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Nữ nhân, sớm muộn gì em cũng là của tôi

"Ai cơ?"

Hằng Lăng Dương thật sự bị thu hút sự chú ý.

Mục Noãn Noãn nhướng mày: "Mẹ anh đấy."

"Mẹ anh?" Hằng Lăng Dương có phần bất ngờ.

"Gặp ở đâu?"

Mục Noãn Noãn khẽ cong môi: "Trước cửa một trung tâm thương mại."

Trong ánh mắt Hằng Lăng Dương hiện lên sự nghi hoặc ngày càng rõ:

"Bà ấy mà cũng chịu ra ngoài sao?"

Mẹ anh xưa nay vốn không thích ra ngoài, gần như tuyệt đối tránh các hoạt động bên ngoài. Vậy mà lần này lại tới trung tâm thương mại?

Anh nhíu mày, trầm giọng:

"Anh thấy chắc chắn không phải đơn thuần là đi mua sắm."

Mục Noãn Noãn nhướn mày, không nói gì.

Còn Hằng Lăng Dương đã bắt đầu chìm vào suy nghĩ.

Chủ yếu là vì mẹ anh mấy năm trước từng trải qua một biến cố, để lại bóng ma tâm lý rất lớn. Bao năm nay, những hoạt động xã hội của các phu nhân giới thượng lưu, bà đều không tham gia, bao nhiêu người muốn làm quen bà đều bị từ chối.

Vậy mà hôm qua lại xuất hiện ở trung tâm thương mại?

Mục Noãn Noãn liếc nhìn anh một cái, rồi tiếp tục xử lý vết thương trên mặt cho anh.

Nửa tiếng sau.

Mục Noãn Noãn mới nhàn nhạt mở miệng:

"Xong rồi."

Hằng Lăng Dương lúc này mới bừng tỉnh:

"Hả?"

Anh không thể tin nhìn cô: "Xử lý xong rồi sao?"

"Hôm nay chỉ là xử lý đơn giản trước, nếu anh muốn nhanh lành, xóa sạch sẹo, sau này còn phải điều trị chi tiết hơn. Tạm thời mới chỉ giúp tế bào làm quen, em đã bôi một ít thuốc cho anh rồi."

Hằng Lăng Dương: "???"

Anh còn chưa nghĩ xong chuyện, mà Noãn Noãn đã xử lý xong rồi?

Mục Noãn Noãn tháo găng tay, cởi đồ khử trùng, hai người cùng đi ra ngoài.

Lý Thân vẫn chưa rời đi, ánh mắt còn mang theo chút do dự:

"Mục tổng..."

Mục Noãn Noãn nhẹ gật đầu:

"Để anh ta nghỉ ngơi cho tốt, ăn uống phải kiểm soát, đừng để anh ta ăn bậy bạ."

Lý Thân lập tức gật đầu:

"Vâng, tôi nhất định sẽ kiểm soát chặt."

Mục Noãn Noãn lại gật đầu, không nói thêm gì, quay người rời đi.

Hằng Lăng Dương lập tức đi theo:

"Noãn Noãn, em lại đi nữa à?!"

Mục Noãn Noãn liếc nhìn anh:

"Nếu anh rảnh thì đọc kịch bản, không thì đi ngủ, không thì gọi điện hỏi mẹ anh một tiếng."

Ý ngoài lời: Đừng tới làm phiền tôi nữa.

Lý Thân im lặng xoa mũi, anh ta cũng không hiểu tại sao Hằng thiếu lại cứ nhất quyết bám lấy Mục tổng.

"Khỉ thật!" Sắc mặt Hằng Lăng Dương đen lại, hét to:

"Nữ nhân, sớm muộn gì em cũng là của tôi!!"

Mục Noãn Noãn làm như không nghe thấy, dứt khoát rời đi.

Khi cửa phòng khép lại, Hằng Lăng Dương như thể bị tổn thương nặng nề, quay sang nhìn Lý Thân với vẻ đau khổ:

"Lý Thân, cậu nói xem Noãn Noãn thật sự thích người xấu xí sao?"

Lý Thân: "..."

Đẹp hay xấu, sao có thể nói một cách đơn giản như vậy?

Việc có thích một người hay không, chẳng phải nên xem nhân cách và phẩm chất sao?

Nếu không, tại sao lại có câu "trong mắt kẻ si tình, người yêu là Tây Thi"?

Lý Thân im lặng một lúc rồi nói: "Tôi có thể từ chối trả lời không?"

Hằng Lăng Dương hừ lạnh một tiếng:

"Các người cứ chờ đấy! Sẽ có một ngày Noãn Noãn sẽ đích thân thừa nhận đồng ý gả cho tôi!"

Lý Thân bật cười lạnh: "Vậy tôi chờ xem."

Hằng Lăng Dương không nói gì nữa, đi thẳng về phòng ngủ, đúng như Mục Noãn Noãn nói, anh định gọi điện cho mẹ hỏi rõ chuyện.

Còn Mục Noãn Noãn, sau khi rời đi thì trở về nhà riêng.

Tan làm đến giờ, cô vẫn chưa ăn gì, liền tự mình nấu một bát mì, ăn xong rồi về phòng ngủ.

Tiếng rung điện thoại khiến cô cầm lên xem.

Bức ảnh trong điện thoại khiến ánh mắt cô tức thì trở lên lạnh lẽo.

7

0

1 tháng trước

1 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.