TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 56
Chương 56

“Cô…”

Người phụ nữ lớn tuổi thấy khuyên không được, liền lắc đầu thở dài: “Mấy người ấy à, tốt nhất là cẩn thận kẻo gặp báo ứng.”

Bên này, Lê Thư An nhìn sang đội trưởng Lý.

Đội trưởng Lý hiểu ý, bước lên, trầm giọng nói: “Những kẻ tráo đổi đứa bé đã bị bắt, hai người là đồng phạm. Nếu thả đứa bé đi và phối hợp làm chứng, có thể các người sẽ không phải ngồi tù. Nếu không…”

Anh ta quét mắt nhìn vợ chồng nhà họ Vương, giọng lạnh như băng: “Bắt cóc trẻ em, bao che tội phạm, hai người sẽ phải chịu tội như nhau và bị tống vào tù.”

Người phụ nữ giật nảy mình, lập tức quay sang nhìn chồng.

Sắc mặt người đàn ông tái nhợt, vội vàng nặn ra một nụ cười lấy lòng, nói với đội trưởng Lý: “Đồng chí cảnh sát, đứa bé này là do chúng tôi nhặt được, chúng tôi không biết gì về chuyện các anh nói đâu. Chúng tôi cũng đâu có nói là không thả con bé đi, chỉ là… chúng tôi đã nuôi nó bao nhiêu năm, cũng có tình cảm rồi…”

Người phụ nữ nghe được ẩn ý trong lời chồng, lập tức ngắn gọn tóm lại: “Muốn mang nó đi? Phải đưa tiền! Ít nhất…”

Mụ ta liếʍ liếʍ môi, ánh mắt đảo qua Lê Thư An rồi lại nhìn chồng.

Hai vợ chồng trao đổi ánh mắt, cuối cùng người phụ nữ cắn răng, giơ năm ngón tay ra, lắc lắc trước mặt mọi người.

“Ít nhất năm nghìn!”

“Đúng, năm nghìn!”

Người đàn ông nuốt nước bọt, thầm mắng trong lòng. Mẹ nó, vợ anh ta đúng là tham, anh ta còn đang định đòi năm trăm thôi mà.

Sắc mặt đội trưởng Lý lạnh xuống: “Hai người đang cưỡng đoạt tài sản, đây cũng là hành vi phạm pháp.”

“Xin ít tiền mà cũng gọi là cưỡng đoạt à? Nó ăn, uống, mặc của nhà chúng tôi bao nhiêu năm, lấy chút tiền thì sao chứ?” Người đàn ông không phục, hùng hổ nói: “Dù sao không đưa tiền thì đừng hòng rời khỏi đây! Dù là thiên vương lão tử đến thì cũng phải để lại tiền!”

Giữa lúc đôi bên đang căng thẳng, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng còi xe.

Một chiếc Jeep quân dụng từ góc đường lao tới, phanh kịch trước tường sân nhà họ Vương.

Cửa kính xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt cứng rắn với vết sẹo kéo dài trên má, ánh mắt lạnh lẽo quét về phía Lê Thư An.

Thẩm Diệc Nam.

Sao anh ta lại có mặt ở đây?

“Đồng chí Giải phóng quân đến rồi…”

Dân làng thì thầm bàn tán. Hai vợ chồng Vương Thiết Toàn liếc nhìn nhau, cả hai đều có chút chột dạ.

Công an đến thì thôi đi, sao cả bộ đội cũng kéo tới?

Dù gì bọn họ cũng đã nuôi con bé lớn chừng này, có đánh nó vài cái thì cũng là chuyện trong nhà. Chẳng lẽ nuôi không công à?

“Ông nó, phải làm sao bây giờ?”

Người phụ nữ nép sát vào chồng, giọng có phần lo lắng: “Chẳng lẽ cứ để bọn họ đưa con bé đi?”

6

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.