TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35

Bên phải cổng viện, trên hai gốc cây, có một tấm băng rôn đỏ rực bị buộc chặt.

Trên nền vải đỏ, từng nét mực đen đậm viết một hàng chữ to:

"Từ Cảnh Xuyên không biết xấu hổ, gian díu với Dương Kiều sinh con riêng, hại vợ cả bỏ con ruột!"

Đồng nghiệp xung quanh đang nhỏ giọng bàn tán. Vừa thấy hai người họ cưỡi chung một chiếc xe, dáng vẻ thân mật không thể nói thành lời, ánh mắt mọi người đều thay đổi.

Hai người ngay lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý.

"Ai viết cái này? Ai treo nó lên đấy?"

Đầu óc Từ Cảnh Xuyên ù đi như bị sét đánh trúng, trống rỗng một mảng.

Dương Kiều nhìn thấy nội dung trên băng rôn, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch.

Lê Thư An.

Nhất định là Lê Thư An!

Hôm qua Lê Thư An nói nếu không trả lại công việc cho cô ta thì cô sẽ đến đơn vị giăng băng rôn bôi nhọ họ.

Chắc chắn là do Lê Thư An đã làm!

Dương Kiều muốn hạ thấp giọng, nhưng khi thốt ra vẫn mang theo sự kinh hãi mà thét lên: "Anh Cảnh Xuyên, là Lê Thư An! Nhất định là cô ta! Cô ta muốn hủy hoại em, muốn hủy hoại chúng ta! Cô ta điên rồi, thật sự điên rồi!"

Từ Cảnh Xuyên cuối cùng cũng phản ứng lại.

Anh ta cũng nhớ đến lời Lê Thư An nói hôm qua, nghiến răng chửi thầm một câu: "Đồ điên!"

"Anh Cảnh Xuyên, mau gỡ băng rôn xuống đi, không thì sẽ có nhiều người thấy hơn mất!" Giọng Dương Kiều run rẩy, hoảng loạn thúc giục.

Từ Cảnh Xuyên vội vàng buông tay lái, lao đến giật băng rôn.

Anh ta quên mất rằng Dương Kiều vẫn còn ngồi sau xe. Vừa buông tay, chiếc xe lập tức nghiêng sang một bên.

Dương Kiều hét lên, ngã nhào xuống đất.

Từ Cảnh Xuyên vội đỡ cô ta dậy, không thèm quan tâm hình tượng mà tiếp tục leo lên cây gỡ băng rôn.

Đến khi anh ta khó nhọc xé tấm vải đỏ xuống, còn chưa kịp thở phào, thì từ trong đám người vây xem, một bóng dáng quen thuộc đập vào mắt anh ta.

Đầu quấn băng trắng, khóe môi nhếch lên đầy châm chọc.

Ngoài Lê Thư An ra thì còn ai vào đây nữa!

Cơn giận của Từ Cảnh Xuyên bùng lên dữ dội: "Lê Thư An!"

"Chậc chậc, vậy là bị chọc giận rồi?"

Lê Thư An lướt mắt nhìn dáng vẻ chật vật của anh ta, ánh mắt dừng lại trên tấm băng rôn, bật cười: "Xé đi, cứ xé thoải mái. Những cái băng rôn kiểu này tôi đặt làm nhiều lắm. Hôm nay xé rồi thì ngày mai vẫn có, tha hồ mà xé!"

"Lê Thư An! Cô có thể đừng phát điên ngoài đường không? Có chuyện gì về nhà nói chuyện không được à?" Từ Cảnh Xuyên giận đến mức muốn gϊếŧ người, nhưng vẫn còn chút lý trí, nhớ rằng đây là ngay trước cổng viện nghiên cứu.

"Không được." Lê Thư An thẳng thừng đáp: “Tôi muốn gặp lãnh đạo viện nghiên cứu, hỏi xem tại sao công việc vốn dĩ dành cho vợ nhân viên lại bị giao cho một kẻ chuyên đi quyến rũ chồng người khác?"

4

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.