TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13: Bị cốt truyện khống chế

Khổng Như Anh cười nhẹ, giọng điệu thản nhiên: "Tớ không có công việc, ngoài việc chăm sóc chúng nó thì cũng chỉ làm việc nhà thôi... Nói tớ là người giúp việc thì cũng không sai..."

"Tiểu Anh!" Lê Thư An gần như bật dậy, trợn mắt nhìn cô ấy.

Khổng Như Anh vẫn giữ nụ cười dịu dàng:

"A Lê, bố mẹ trên đời không ai là sai cả, không thể trách người lớn như vậy. Dương Kiều đúng là có tâm địa xấu xa, nhưng không thể hoàn toàn trách cô ta được. Tớ cũng có lỗi, là do tớ chưa làm tốt vai trò của mình..."

Không đúng.

Quá không đúng.

Lê Thư An lắc đầu, cảm giác như tóc gáy dựng lên.

Đây không phải là Khổng Như Anh mà cô biết.

Từ nhỏ, hai người cùng nhau lớn lên trong cô nhi viện. Cô hiểu rất rõ bạn mình, dứt khoát, rạch ròi, không chịu ấm ức, càng không bao giờ dễ dàng tha thứ cho kẻ đã tổn thương mình.

Vậy mà bây giờ?

Cô ấy lại nói rằng cô ấy sai?

Không thể nào!

"Tiểu Anh, cậu còn nhớ chúng ta đến đây như thế nào không?"

Khổng Như Anh ngẩn người, nghiêng đầu đầy nghi hoặc:

"Đương nhiên là đi theo Từ Cảnh Xuyên và Trần Kỳ Châu đến đây rồi. Gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó mà. Sao cậu lại hỏi vậy?"

Gì cơ?

Lê Thư An chấn động.

Cô cũng muốn biết có chuyện gì đang xảy ra đây?

Lê Thư An đột ngột bật dậy, đứng thẳng lưng, ánh mắt sắc như dao.

Hệ thống trong đầu cô từ lúc cô đánh Dương Kiều đến giờ vẫn kêu réo inh ỏi, nhưng bây giờ... hoàn toàn im bặt như chết rồi vậy.

Cô nhắm mắt, hít sâu, sau đó mở ra, lạnh lùng kéo hệ thống ra chất vấn:

"Mấy người đã làm gì với Tiểu Anh? Tại sao cậu ấy không nhớ ra chúng tôi đã xuyên đến từ thế giới hiện thực?"

Hệ thống giả chết, hoàn toàn không lên tiếng.

Khổng Như Anh quét mắt nhìn quanh phòng bệnh, nghi hoặc hỏi:

"A Lê, cậu đang nói chuyện với ai vậy? Thế giới hiện thực... Xuyên đến là sao?"

Lê Thư An ném ra một câu như sấm sét:

"Tiểu Anh, chúng ta không phải người của thế giới này."

Lê Thư An nhanh chóng bước đến cửa, kiểm tra hành lang đảm bảo không có ai, rồi mới quay lại giường và ngồi xuống.

“A Lê, cậu...” Khổng Như Anh lo lắng, đưa tay sờ trán cô, sau đó so sánh với nhiệt độ của mình, lẩm bẩm: "Không sốt mà? Sao lại nói linh tinh thế này?"

Tiểu Anh không tin.

Lê Thư An càng lúc càng cảm thấy bất an.

Có gì đó không đúng.

Cô suy đoán, có lẽ Khổng Như Anh cũng giống như mình ở kiếp trước, bị cốt truyện khống chế, mất đi ý thức chủ quan, chỉ có thể đi theo hướng mà kịch bản đã định sẵn.

12

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.