TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

Nhưng về sau… vì cốt truyện trong nguyên tác yêu cầu.

Thành tích của cô cứ thế tụt dốc không phanh, cho đến khi trở thành học sinh đội sổ nổi tiếng trong lớp.

Giờ thì chẳng ai còn nhớ đến thành tích trước kia của cô nữa. Mọi người chỉ thấy cô thân thiết với Trần Dao Dao - một người được cho là “đi cửa sau” để vào trường. Thế nên, họ đương nhiên cho rằng Bạch Trà cũng thế.

Dù sao thì trong nhóm có bốn người, ba trong số đó đều bị đồn là “đi cửa sau”, vậy nên mọi người cũng chẳng buồn phân biệt thêm làm gì.

Bị hiểu lầm như thế, nhưng Bạch Trà cũng không mấy để tâm. Dù gì cô cũng chỉ cần cố gắng sống sót trong một năm, hoàn thành nhiệm vụ rồi sẽ rời khỏi đây. Nghĩ đến điều đó, cô hiếm hoi nở một nụ cười.

Một nụ cười không quá rực rỡ, thậm chí có phần hờ hững… nhưng lại lọt vào ánh mắt của Quý Hòa Tự.

“Quý Hòa Tự tới rồi, đẹp trai quá đi mất!” Một nữ sinh nhỏ giọng nói.

“Trời ơi, đúng là soái thật đấy!” Người khác phụ họa.

Áo sơ mi trắng, quần tây đen, mái tóc đen gọn gàng sạch sẽ càng tôn lên vẻ thư sinh nho nhã. Hàng mày kiếm, ánh mắt sáng và dáng người cao ráo thẳng tắp… đích thực là nam chính bước ra từ truyện tranh.

Nghe tiếng bàn tán xung quanh, Bạch Trà theo phản xạ ngẩng đầu lên nhìn, nhưng rất nhanh lại cúi xuống. Dù sao chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến cô, và… cô cũng không hứng thú.

Cô gái với lớp trang điểm dày đặc ấy chỉ lặng lẽ cúi đầu, không để ý đến những gì sắp xảy ra tiếp theo. Cảnh tượng ấy rơi trọn vào mắt Quý Hòa Tự.

Anh thu lại ánh nhìn, giả như không có chuyện gì mà tiếp tục lật sách trên tay rồi nói:

“Tôi đang thống kê ý kiến của mọi người về điểm đến cho buổi dã ngoại mùa xuân năm nay, mọi người góp ý xem muốn đi đâu.”

Vừa nói, anh vừa cầm phấn viết một loạt địa điểm lên bảng.

Đúng lúc đó, một người đàn ông trung niên mập mạp, da đen sạm, hùng hổ xông vào lớp.

“Giang Hồng! Lý Tinh! Bạch Trà! Mấy đứa ra đây cho tôi!”

Người tới chính là giáo viên chủ nhiệm lớp, cũng đồng thời là thầy dạy ngữ văn của Bạch Trà.

Bạch Trà xấu hổ vô cùng, trong lòng thầm than không thôi. Xem ra hôm qua tuy mấy người bọn cô chạy trốn thành công, nhưng cuối cùng vẫn bị thầy Trương nhìn thấy, rồi bị báo cáo lại.

Ba người bị gọi tên lập tức trở thành tâm điểm của cả lớp. Bạch Trà cảm nhận rõ mười mấy ánh mắt đang đổ dồn lên người mình, từ trước ra sau đều là ánh nhìn dò xét.

“Sao lúc nào cũng là mấy người đó vậy?” Có người thì thầm đầy khó hiểu.

Bạn cùng bàn liếc mắt: “Còn sao nữa, chắc lại gây chuyện gì rồi. Không phải cậu cũng biết rõ mấy người đó rồi sao?”

Thật ra trong lòng Bạch Trà cũng nghĩ vậy.

Bởi vì ba cái tên vừa bị gọi ra đều là thành viên trong nhóm bọn cô. Vậy lần này là cả nhóm sắp "tuyệt chủng" luôn à?

Quý Hòa Tự lúc đó khép sách lại, vẻ mặt bình thản nhưng ánh mắt lại lướt qua Bạch Trà đang đi ngang qua trước mặt mình. So với hai cô gái với dáng vẻ ngạo nghễ chẳng sợ trời sợ đất kia, Bạch Trà trông nhỏ bé và yếu ớt hơn nhiều. Hình như còn chưa kịp ăn sáng thì phải.

Bạch Trà thật sự không phải sợ… mà là đói. Sáng nay cô không ăn gì, lại thêm huyết áp thấp nên sắc mặt tái nhợt, thần sắc uể oải, nhìn cứ như sắp xỉu đến nơi.

Ba người bị gọi ra xếp hàng đứng trước lớp. Thầy Vương nổi giận đùng đùng nhìn ba cô nữ sinh với phong cách ăn mặc sặc sỡ lòe loẹt.

“Ba đứa mặc cái gì thế này hả?! Còn Bạch Trà, cái đầu tóc bảy màu của em là sao? Hồng, lục, lam, xanh, vàng… em tính tạo cầu vồng trên đầu à?!”

Thầy tức đến run người. Vốn dĩ ông chỉ nghĩ mấy cô bé này nghịch ngợm, gu thẩm mỹ kỳ lạ thôi! Ai ngờ đâu tụi nó còn bắt chước bọn đầu gấu ngoài xã hội, nào là thu tiền bảo kê, thậm chí còn cướp đồ của bạn học!

“Các em còn nhỏ tuổi mà không chịu học hành! Đứng cho nghiêm vào! Giang Hồng, ăn mặc như cái kiểu gì vậy hả? Con gái mà để đầu đỏ rực như thế kia, em nghĩ là đẹp lắm sao?!”

Tiếng quát của thầy Vương vang vọng khắp tầng lầu, đến lớp bên cạnh cũng nghe thấy, không ít học sinh còn ló đầu ra khỏi cửa sổ hóng chuyện.

Bạch Trà là người rất sĩ diện. Giờ phút này, cô chỉ muốn chui xuống đất cho đỡ xấu hổ. Đã thế bụng còn đói meo… mà thầy Vương thì cứ mắng mãi chưa xong.

7

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.