TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Cậu dừng cuộc trò chuyện với người đối diện, ánh mắt quét một lượt quanh bốn phía.

Tiền Thiệu khó hiểu nhìn theo ánh mắt cậu, hỏi: "Anh trai thấy người quen à?"

Ánh mắt Hạ Thanh Dã dường như đã khóa chặt vị trí của người đó, bóng hình quen thuộc xuyên qua ánh đèn vàng rực rọi vào đồng tử của cậu.

"Liam? Hạ Cảnh Tụng?" Giọng Tiền Thiệu đầy bất định lại vang lên.

"Ừm. Thấy một... người." Hạ Thanh Dã lơ đãng lắc ly rượu vang trong tay, chất lỏng màu tím đỏ va chạm, bám vào thành ly thủy tinh sạch sẽ rồi nhanh chóng trượt xuống.

Hạ Thanh Dã dường như đang tìm kiếm trong đầu một từ ngữ miêu tả phù hợp.

Cậu nâng ly ngẩng đầu, chất lỏng ấm mát trượt xuống theo yết hầu đang chuyển động vào thực quản, rất lâu sau mới khẽ cười một tiếng: "Thấy “Theodore” của tôi rồi."

Tối nay Hạ Cảnh Tụng đã uống không ít rượu, men say trên mặt càng lúc càng rõ.

Anh hơi lười biếng cuộn mình ở góc sofa, ôm một cốc nước ấm, nhìn quang cảnh chén chú chén anh trong hội trường.

Lâm Trác Ngôn giữa chừng nhận được điện thoại liền vội vã muốn đi, trước khi đi còn vén áo vest của Hạ Cảnh Tụng lên, nhét vào túi trong một lọ thuốc nhỏ, “đành chịu” nói: "Cái tên “tiểu tổ tông” ở nhà lại làm mình làm mẩy rồi, anh phải về ngay đây. Cảnh Tụng, thuốc giải rượu anh để trong túi trong của cậu rồi đấy, nhớ uống đấy nhé, lát nữa đừng uống rượu nữa."

Hạ Cảnh Tụng gật đầu, vẫy tay bảo Lâm Trác Ngôn đi nhanh đi.

Tiểu tổ tông nhà Lâm Trác Ngôn là em trai ruột của anh ấy, một đứa bé cỡ tuổi mẫu giáo, tên là Lâm Tùng Nam.

Thằng bé từ nhỏ đã rất bám anh trai, rời khỏi Lâm Trác Ngôn một đêm thôi cũng không được.

Nhìn lũ nhóc tí hon ấy thật đáng yêu, Hạ Cảnh Tụng nghĩ đến dáng vẻ của thằng bé, khóe môi cũng không kìm được mà nhếch lên mỉm cười.

Trong lúc mơ màng, Hạ Cảnh Tụng lại nhớ đến mình cũng có một người "em trai", loại em trai trên danh nghĩa ấy, tính ra cũng đã mấy năm không gặp rồi.

Có điều tuổi tác của hai người họ không chênh lệch nhiều như anh em nhà họ Lâm, người "em trai" kia chỉ kém anh năm sáu tuổi thôi.

*

Lúc nhỏ Hạ Cảnh Tụng rất ít nói, điều này từng khiến Sở Mạn Thu lo sốt vó.

Hai vợ chồng lo con mắc chứng tự kỷ hoặc gặp vấn đề về ngôn ngữ, nên dẫn Tiểu Cảnh Tụng đi khám khắp nơi.

Bọn họ gần như đã gặp hết các bác sĩ nổi tiếng cả nước, cuối cùng chỉ nhận được một kết luận duy nhất: Hạ Cảnh Tụng đơn thuần là không thích nói chuyện thôi, không có bất kỳ bệnh tâm lý nào.

3

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.