TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Trùng sinh năm 1983 (1)

Lâm Hằng tựa người vào cái tủ lớn ở gian nhà chính, đầu óc rối bời.

Nhìn những gương mặt quen thuộc mà xa lạ trước mắt, từ cha, mẹ, vợ, anh cả và cả cô em gái, anh không thể tin được những gì đang xảy ra.

Anh nhéo mạnh một cái vào người mình.

“Hít!”

Đau thật.

Cùng lúc đó, những ký ức xa xăm như dòng nước lũ ùa về, từng mảng, từng mảnh ghép bỗng chốc kết nối lại khiến anh nhận ra sự thật khó tin này.

Anh đã trọng sinh. Đây là năm 1983, thời đại mà xe cộ chậm chạp, tư tưởng giản đơn, tình yêu cả đời chỉ đủ dành cho một người.

Thật sự trọng sinh rồi!

Lâm Hằng không kìm được cảm xúc, những giọt nước mắt nóng hổi trào ra, viền mắt cũng đỏ hoe. Những khung cảnh anh từng mơ thấy biết bao lần trong những giấc mơ nay lại trở thành hiện thực.

Anh đã vượt qua quãng thời gian dài đằng đẵng 40 năm, từ một ông lão 60 tuổi quay trở lại năm anh vừa tròn 20.

“Anh sao thế? Có phải bụi bay vào mắt không?” Một giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo vang lên từ bên cạnh, kèm theo đó là một bàn tay mềm mại chạm nhẹ vào người anh.

Người đó không ai khác chính là vợ Trần Tú Lan của Lâm Hằng. Cô là một người phụ nữ xinh đẹp, tính tình dịu dàng. Nhìn thấy nét mặt kỳ lạ của anh, cô tưởng rằng mắt anh bị bụi bay vào nên liền muốn ghé lại để thổi giúp.

“Không sao đâu, không sao đâu, chỉ là bụi bay vào mắt thôi!” Lâm Hằng mỉm cười, lau đi giọt nước mắt, cố gắng kìm nén sự xúc động trong lòng.

Kiếp trước, anh là một kẻ nổi tiếng lười biếng, vô trách nhiệm, mỗi ngày anh chỉ biết tụ tập với đám bạn xấu, ăn chơi lêu lổng.

Có chút học vấn cấp hai, anh đã tự cho rằng mình tài giỏi hơn người, cả ngày mơ tưởng đến việc kiếm nhiều tiền lớn, làm giàu nhanh chóng. Nhưng kết quả lại là tiền lớn không kiếm được, tiền nhỏ không thèm lấy, nhà cửa nghèo rớt mồng tơi, vợ anh phải còng lưng làm lụng, bán mặt cho đất bán lưng cho trời ở ngoài đồng để nuôi cả gia đình.

Điều đáng chết nhất là vào năm 1990, anh bị lừa khi góp vốn làm ăn, mở một công ty. Tiền vốn bị kẻ khác ôm chạy mất, để lại cho anh khoản nợ 50.000 tệ.

Cha anh lúc đó đã ngoài 40 tuổi cũng phải đi làm thợ mỏ để trả nợ thay. Nhưng trong một lần làm việc, ông đã không bao giờ trở về nữa. Vợ anh cũng vì làm việc quá sức mà lâm bệnh, vài năm sau thì qua đời. Con trai và con gái vì tức giận mà đoạn tuyệt quan hệ với anh.

Chỉ khi mất đi tất cả, anh mới hoàn toàn tỉnh ngộ, quyết tâm làm lại cuộc đời. Anh bắt đầu chăm chỉ làm việc, học hỏi, trả hết nợ nần và đến năm ngoài 50 tuổi, anh đã tích góp được khối tài sản trị giá hai triệu tệ.

Nhưng dù giàu có, anh cũng chẳng hề cảm thấy hạnh phúc. Ngày qua ngày, anh sống trong sự dằn vặt và hối hận khôn nguôi. Không ngờ ông trời lại cho anh một cơ hội nữa để bắt đầu lại từ đầu.

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.