TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47

Bọn họ đều cảm thấy Bạch Du như bây giờ đã rất ổn rồi, không cần phải ép cô quá mức, thậm chí còn sợ rằng việc thúc đẩy ép buộc cô tiến về phía trước sẽ khiến cho sự vui vẻ thả lỏng mà cô vừa mới để lộ ra hoàn toàn biến mất.

Nhưng khả năng nhìn người của lão công tước còn sâu sắc hơn những gì bọn họ nghĩ, tầm nhìn của ông cũng xa hơn.

Ông và Bạch Du một trước một sau tiến vào thư phòng, người hầu yên lặng lui về phía sau đóng cửa phòng lại, để lại không gian yên tĩnh rộng rãi chỉ còn hai người.

Lão công tước đã lâu không về nhà, nhưng thư phòng của ông vẫn giống như thường xuyên có người ra vào, vẫn duy trì không khí sinh hoạt. Trên bàn là một bình hoa thủy tinh trong suốt cắm vài nhánh hoa nhài trắng, cạnh đó là chồng sách được xếp gọn gàng nhưng không quá cứng nhắc, trên cùng là một mô hình tinh tượng bằng vàng nguyên khối.

Lão công tước ra hiệu cho Bạch Du ngồi xuống, bắt đầu hỏi: “Cuộc sống ở đây thế nào, con đã thích ứng chưa?...... Bình thường ngủ có ngon không?”

Ông đã suy nghĩ cả nửa ngày nhưng cũng chỉ có thể thốt ra những câu hỏi vụn vặt như chuyện ăn ngủ, ẩn chứa sự lúng túng không thể giấu nổi —— ông rất muốn quan tâm đến cháu gái, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu.

Bạch Du suy nghĩ một chút rồi đáp: “Mọi thứ đều rất tốt. Đế đô chỗ nào cũng tốt hơn hành tinh G cả vạn lần.”

Lão công tước sững người, vẻ mặt thoáng hiện nét bi thương.

Bạch Du vội vàng sửa lời: “Cũng không phải nói rằng cuộc sống trước đây của con như địa ngục đâu, thực ra ở hành tinh G, cuộc sống của con cũng không đến nỗi quá bi thảm. Nếu không phải bọn họ đột nhiên phá sập trạm sửa chữa của con, thì giờ ít nhiều con cũng là bà chủ rồi……”

Bạch Du ngập ngừng kể về những trải nghiệm ở hành tinh G, khéo léo thêm thắt để câu chuyện không quá bi thảm. Nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì cũng không khó để nhận ra những gian khổ vất vả và nguy hiểm trong đó.

Đúng vậy, cô chính là đang “bán thảm” —— vì không biết rõ về lão công tước, nên đây là chiến thuật tuyệt đối không có sai lầm.

Quả nhiên, lão công tước trầm mặc một lúc, rồi bắt đầu hồi tưởng về chuyện cũ, đây cũng là một kiểu thẳng thắn khác.

“Khi nghe tin công chúa điện gặp chuyện, ta đã có linh cảm chẳng lành.” Ánh mắt ông rơi xuống những bông hoa nhài trắng muốt kia. “Sau tang lễ của điện hạ, phụ thân con liền ngã bệnh. Cả chúng ta lẫn người của phủ công chúa đều điên cuồng tìm kiếm con. Khi bệnh tình cha con đỡ hơn thì nó cũng tham gia, nhưng nơi con gặp chuyện lại là nút giao không gian lớn nhất của đế quốc, dòng người qua lại vô cùng phức tạp. Việc tìm kiếm chẳng khác nào mò kim đáy bể…… Dù cha con luôn cố nghĩ theo hướng tích cực, nhưng dần dà vẫn cảm thấy tuyệt vọng, cho đến khi bị nỗi đau hoàn toàn đè bẹp.”

“Còn ta, sau khi mất đi rất nhiều người thân, lại tiếp tục mất cha con. Nói thật, ta không dám đặt hy vọng tìm thấy con lên người bất cứ ai.”

“...... Việc con còn sống trở về hoàn toàn là nhờ chính bản thân con, Bạch Du. Ngươi là một đứa trẻ đáng gờm.”

Lão công tước vừa nói, vừa đưa cho cô mô hình tinh tượng trên bàn.

“Đây là đồ vật của cha con,” Ông nói, “Có lẽ con không hiểu nhiều về nó. Từ khi còn nhỏ, nó đã rất hoạt bát, trong đầu luôn có những ý tưởng kỳ lạ. Nó đam mê say đắm với lịch sử, truyền thuyết, si mê thơ ca, và luôn hướng đến bầu trời đầy sao. Bọn họ ca ngợi nó có tài hoa hơn người, nhưng thư tình nó viết cho mẹ con thì lại cực kỳ tệ. Bởi vì khi ấy, nó vì yêu mà mất lý trí……”

Điều này Alfred cũng đã từng kể với Bạch Du.

Ông ấy nói, Yaxin tiên sinh là người rất dễ bị kích động. Ban đầu, những thứ ông gửi cho công chúa hoàn toàn chẳng giống thư tình —— những dòng chữ nguệch ngoạc, những ký hiệu khó hiểu, câu từ cuồng nhiệt sến sẩm được viết đầy trang giấy, giống như đang thành kính mà triệu hồi một đấng cứu thế nào đó. Phải đến khi bị từ chối nhiều lần, ông mới nhận ra vấn đề, chỉnh sửa lại, gửi đi những bức thư có thể đọc hiểu được. Lúc đó, công chúa mới miễn cưỡng thừa nhận tài năng của ông không phải chỉ là lời đồn thổi.

Dù vậy, Alfred vẫn không thể ưa nổi Yaxin —— vì từ góc độ của gia đình bên ngoại, điều này là quá sỗ sàng.

Dù sao bọn họ còn chưa có kết hôn.

Hơn nữa điều này có nghĩa là công chúa đã phải một mình trải qua giai đoạn mang thai gian khổ mà không có một Alpha nào an ủi.

Chỉ cần nghĩ đến những khó khăn công chúa từng chịu đựng Alfred làm sao có thể có sắc mặt tốt cho được.

9

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.