TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21: Được cưới nàng là phúc phận lớn nhất đời ta

Lục Vân Tranh cảm thán cho tài năng của chính mình bị mai một: “Yểu Yểu, nàng biết không? Đây có thể là cơ hội duy nhất trong đời ta để bay cao. Nếu bỏ lỡ lần này, có thể sẽ không còn lần thứ hai.”

Hắn không muốn để Yểu Yểu phải theo hắn sống những tháng ngày khổ cực, mòn mỏi và vô danh.

Giang Yểu cũng cảm thấy đau lòng: “Vậy Lục Lang, chuyện này có đúng không?”

Lục Vân Tranh lắc đầu: “Còn phải tùy tình thế. Với Thái hậu và thủ phụ tất nhiên là sai, vì nó tổn hại lợi ích của họ. Nhưng với chúng ta là đúng, vì nó mang lại lợi ích cho ta.”

Theo cổ lễ, Quý phi có được thêm chữ “Hoàng” hay không, có phù hợp với đạo lý Nho gia và gia huấn tổ tông hay không, bệ hạ hoàn toàn chẳng bận tâm thì còn ai cần bận tâm?

Bệ hạ vốn là người theo Đạo gia kia mà.

“Hiện giờ bệ hạ đang bị cô lập, nếu ta đứng ra ủng hộ bệ hạ và nương nương, tất sẽ trở nên nổi bật giữa muôn quan.”

Lục Vân Tranh siết chặt nắm tay, tràn đầy ý chí: “Đây là cơ hội để đại trượng phu thi triển tài năng.”

Giang Yểu lặng lẽ nghe suốt một hồi lâu, chẳng thể nói rõ lựa chọn ấy là đúng hay sai. Một khi đã bước vào trò chơi quyền lực đầy hiểm nguy này, nếu không chết thì cũng không được phép rút lui. Lục Vân Tranh phải chuẩn bị tinh thần đánh đổi bằng cả tính mạng.

Xét ra, thuận theo thời cuộc đúng là phương án an toàn, giống như phụ thân nàng cả đời thận trọng, khúm núm làm quan.

Nhưng Lục Lang của nàng, hiển nhiên không phải kẻ tầm thường.

“Lục Lang, chàng nghĩ kỹ lại đi.”

Giang Yểu dịu dàng tựa vào vai Lục Vân Tranh: “Dù thế nào, ta cũng là thê tử của chàng, sẽ luôn ủng hộ chàng, luôn ở bên cạnh chàng.”

Lục Vân Tranh vô cùng xúc động, khẽ vỗ về bờ vai thê tử. Trong ánh mắt hai người phản chiếu bóng hình của nhau, tình cảm bền chặt như vàng đá, là chỗ dựa vững chắc nhất của đối phương.

“Yểu Yểu, nàng yên tâm, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến hôn sự của chúng ta đâu.”

Hắn và nàng đã chờ đợi nhau mười hai năm, đến giờ mới có thể bàn đến chuyện thành thân, sao có thể không trân trọng?

Giang Tầm chỉ có một người con gái là Giang Yểu, ông đã phải tốn không ít công sức mới định được mối hôn sự này.

Hôn kỳ đã gần kề, hạ nhân trong phủ đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị phòng tân hôn, áo cưới của Giang Yểu cũng gần thêu xong.

Thậm chí Lục Vân Tranh còn có thể tưởng tượng đến cảnh chính tay vén tấm khăn hồng che mặt nàng vào đêm tân hôn.

“Được cưới nàng là phúc phận lớn nhất đời ta.”

Hắn muốn tổ chức cho nàng một hôn lễ long trọng nhất, khiến nàng trở thành tân nương hạnh phúc nhất trên đời. Nếu có thể, hắn còn muốn giành được ân ban của bệ hạ và quý phi nương nương, để hôn sự này ghi danh sử sách.

Giang Yểu cũng nở nụ cười ngọt ngào với hắn.

Hai người cùng nhìn về phương trời xa, nơi những áng mây cuối ngày đang dần chìm xuống, tay nắm lấy tay, hai trái tim cùng nhịp đập bên nhau.



Sáng sớm, mặt trời còn chưa ló dạng, những tòa cung điện cao thấp lô xô chìm khuất trong làn sương mờ mịt, đám cỏ xuân lưa thưa, vừa ngắn vừa mảnh, còn vương sương giá.

Trần tần mang theo tâm trạng kính cẩn đến thỉnh tội tại cung Chiêu Hoa nơi Lâm quý phi cư ngụ, phía sau là tỳ nữ ôm một giỏ lớn đầy châu báu, trân hương và các vật phẩm quý hiếm.

Hôm trước trong buổi thỉnh an, nàng ta cũng từng lén nói lời bất kính về Lâm quý phi, tuy may mắn không bị xử phạt nặng như Triệu quý nhân, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm lo âu. Hôm nay nàng quyết định đích thân tới xin lỗi chuộc tội.

“Quý phi, có thể tha thứ cho bản cung chứ?”

Nàng ta lẩm bẩm tự nói, rồi lại cảm thấy gọi là Quý phi không còn hợp. Lâm quý phi sắp được phong làm Hoàng quý phi rồi.

Tỳ nữ khuyên nhủ: “Lâm nương nương vốn là người hiền hậu khoan dung, nếu nương nương thật lòng muốn hòa giải, Lâm nương nương nhất định sẽ lượng thứ.”

3

0

2 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.