0 chữ
Chương 26
Chương 13.2
Thịnh Cửu chiều nay dự định sẽ đi khám phá thế giới mới.
Hơn nữa, cô cũng không muốn tự làm mình quá mệt, nên khi viết thực đơn hôm nay, cô đã cẩn thận ghi chú giới hạn số lượng cho các món.
Nghe ông Hồng hỏi, cô mỉm cười đáp: "Đến sớm thì đương nhiên là có rồi ạ."
Nghe vậy, hai ông cụ liếc nhìn nhau, sau đó không chút do dự bước vào quán.
Theo cách nói của cô chủ nhỏ, đến trễ là không có đồ ăn sao?
Sau khi vào trong, hai ông cụ theo thói quen định gọi lại món cơm chiên hôm qua mà họ vẫn còn thấy ngon miệng.
Nhưng khi nhìn thực đơn, cả hai ngẩn người.
"Hả? Không có cơm chiên nữa à?"
"Cái món cơm chiên cua hôm qua, tôi còn đang thèm đây này."
"Cô chủ nhỏ, hôm nay không có cơm chiên cua sao?"
Thịnh Cửu đặt nguyên liệu vào chỗ rồi mới đáp: "Dạ, thưa hai ông, hôm nay công ty không giao thịt cua. Nhưng có mực, rất tươi và ngon ạ."
Nghe vậy, ông Hồng lắc đầu: "Mực thì không được, tôi bị mỡ máu."
Ông Ngũ có hơi do dự, nhưng nghĩ đến việc dạo này huyết áp và mỡ máu của mình khá ổn định, ông yên tâm mở lời: "Tôi gọi một phần cơm mực sốt nhé."
Hôm nay thực đơn chỉ có ba món.
Cơm trứng jăm-bông, giới hạn 20 phần.
Cháo hạt kê củ mài, giới hạn 6 bát.
Cơm mực sốt, giới hạn 20 phần.
Rất nhiều món khi giới hạn số lượng sẽ tạo cảm giác cấp bách cho khách hàng.
Ông Hồng, vì lo ngại mỡ máu, không dám ăn mực. Sau khi nhìn thực đơn một lúc lâu, ông cắn răng quyết định: "Cho tôi một bát cháo hạt kê."
Ông muốn thử xem bát cháo 38 tệ này có vị gì đặc biệt, khác gì cháo nhà mình không.
Sau khi hai ông cụ gọi món, họ chọn chỗ gần cửa ngồi xuống. Thịnh Cửu ghi món xong thì quay vào bếp.
Nồi cháo hạt kê củ mài đã được nấu từ sớm.
Lúc này, hạt kê đã chín mềm và dẻo mịn.
Thịnh Cửu dùng thìa khuấy vài vòng, mùi hương ngọt thanh của hạt kê tức thì lan tỏa khắp gian bếp.
Hương thơm ấy thoang thoảng nhưng dai dẳng.
Giống như một tách trà ẩn sâu trong ngõ nhỏ, ban đầu chỉ thấy hương nhè nhẹ, tưởng chừng không lưu lâu. Nhưng càng lâu, mùi càng đậm, càng bay xa.
Hiện tại, không có mùi nào khác trong bếp làm gián đoạn. Hương ngọt thanh của hạt kê quyện cùng mùi thơm dịu của củ mài, nhẹ nhàng lan ra trong làn khói trắng, khơi gợi sự mong đợi.
Ngửi thấy mùi hương thoảng chút ngọt ngào này, ông Hồng gật gù: "Cô chủ nhỏ dùng nguyên liệu tốt thật, tay nghề cũng giỏi."
Vừa nói, ông vừa quay sang nhìn tường quán.
Giấy phép kinh doanh? Có.
Chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm? Có.
Giấy phép bảo vệ môi trường? Có.
...
Giấy tờ nào cũng đầy đủ, không thiếu thứ gì.
Nhìn xong, ông Hồng thấy yên tâm hơn hẳn.
"Giấy tờ đầy đủ thế này, chắc nguyên liệu cũng đảm bảo nhỉ?"
Nồi cháo hạt kê, sau khi được nấu đủ thời gian, tỏa ra mùi thơm ngọt quyến rũ.
Thịnh Cửu khuấy vài lần, thấy đã có thể múc ra, liền múc một bát đầu tiên.
Lượng mỗi bát không nhiều, nói thật, 38 tệ đúng là một cái giá "trên trời".
Nhưng hạt kê ngon thật sự, củ mài cũng rất chất lượng!
Uống xong một bát, dạ dày lập tức thấy ấm áp, dễ chịu.
Cảm giác sau khi dùng xong rất tốt, đủ để khiến người ta nghĩ rằng, cái giá ấy thực sự xứng đáng.
Hơn nữa, cô cũng không muốn tự làm mình quá mệt, nên khi viết thực đơn hôm nay, cô đã cẩn thận ghi chú giới hạn số lượng cho các món.
Nghe ông Hồng hỏi, cô mỉm cười đáp: "Đến sớm thì đương nhiên là có rồi ạ."
Nghe vậy, hai ông cụ liếc nhìn nhau, sau đó không chút do dự bước vào quán.
Theo cách nói của cô chủ nhỏ, đến trễ là không có đồ ăn sao?
Sau khi vào trong, hai ông cụ theo thói quen định gọi lại món cơm chiên hôm qua mà họ vẫn còn thấy ngon miệng.
Nhưng khi nhìn thực đơn, cả hai ngẩn người.
"Hả? Không có cơm chiên nữa à?"
"Cái món cơm chiên cua hôm qua, tôi còn đang thèm đây này."
"Cô chủ nhỏ, hôm nay không có cơm chiên cua sao?"
Thịnh Cửu đặt nguyên liệu vào chỗ rồi mới đáp: "Dạ, thưa hai ông, hôm nay công ty không giao thịt cua. Nhưng có mực, rất tươi và ngon ạ."
Ông Ngũ có hơi do dự, nhưng nghĩ đến việc dạo này huyết áp và mỡ máu của mình khá ổn định, ông yên tâm mở lời: "Tôi gọi một phần cơm mực sốt nhé."
Hôm nay thực đơn chỉ có ba món.
Cơm trứng jăm-bông, giới hạn 20 phần.
Cháo hạt kê củ mài, giới hạn 6 bát.
Cơm mực sốt, giới hạn 20 phần.
Rất nhiều món khi giới hạn số lượng sẽ tạo cảm giác cấp bách cho khách hàng.
Ông Hồng, vì lo ngại mỡ máu, không dám ăn mực. Sau khi nhìn thực đơn một lúc lâu, ông cắn răng quyết định: "Cho tôi một bát cháo hạt kê."
Ông muốn thử xem bát cháo 38 tệ này có vị gì đặc biệt, khác gì cháo nhà mình không.
Sau khi hai ông cụ gọi món, họ chọn chỗ gần cửa ngồi xuống. Thịnh Cửu ghi món xong thì quay vào bếp.
Nồi cháo hạt kê củ mài đã được nấu từ sớm.
Thịnh Cửu dùng thìa khuấy vài vòng, mùi hương ngọt thanh của hạt kê tức thì lan tỏa khắp gian bếp.
Hương thơm ấy thoang thoảng nhưng dai dẳng.
Giống như một tách trà ẩn sâu trong ngõ nhỏ, ban đầu chỉ thấy hương nhè nhẹ, tưởng chừng không lưu lâu. Nhưng càng lâu, mùi càng đậm, càng bay xa.
Hiện tại, không có mùi nào khác trong bếp làm gián đoạn. Hương ngọt thanh của hạt kê quyện cùng mùi thơm dịu của củ mài, nhẹ nhàng lan ra trong làn khói trắng, khơi gợi sự mong đợi.
Ngửi thấy mùi hương thoảng chút ngọt ngào này, ông Hồng gật gù: "Cô chủ nhỏ dùng nguyên liệu tốt thật, tay nghề cũng giỏi."
Vừa nói, ông vừa quay sang nhìn tường quán.
Giấy phép kinh doanh? Có.
Chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm? Có.
Giấy phép bảo vệ môi trường? Có.
...
Giấy tờ nào cũng đầy đủ, không thiếu thứ gì.
"Giấy tờ đầy đủ thế này, chắc nguyên liệu cũng đảm bảo nhỉ?"
Nồi cháo hạt kê, sau khi được nấu đủ thời gian, tỏa ra mùi thơm ngọt quyến rũ.
Thịnh Cửu khuấy vài lần, thấy đã có thể múc ra, liền múc một bát đầu tiên.
Lượng mỗi bát không nhiều, nói thật, 38 tệ đúng là một cái giá "trên trời".
Nhưng hạt kê ngon thật sự, củ mài cũng rất chất lượng!
Uống xong một bát, dạ dày lập tức thấy ấm áp, dễ chịu.
Cảm giác sau khi dùng xong rất tốt, đủ để khiến người ta nghĩ rằng, cái giá ấy thực sự xứng đáng.
1
0
1 tuần trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
