TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22

“Còn không phải hả, năm đó trùng tộc mới nổ ra, mà tôi lại lỡ thời cơ, chứ không thì quân công lập quốc thế nào cũng có phần tôi rồi!”

“Thôi đi cha, trời còn chưa tối rượu chưa uống mà đã mơ giữa ban ngày rồi.”

“Nói gì thì nói, năm nay chắc chắn vẫn có nhiều người đăng ký. Chỉ là không biết có ai thật sự trúng tuyển không.”

“Muốn nghe thật lòng không? Mấy thiếu gia con nhà giàu ở trên đó có chống lưng cả rồi, chỉ dựa vào nhiệt huyết mà muốn vượt qua, khó lắm.”

“Thôi đừng nản sớm thế, lỡ đâu thật sự có người làm được thì sao?”

Bạch Lục Minh nghe mà cũng cười:

“Đúng đó, lỡ đâu thật sự thì sao?”

Charlie quay qua nhìn: “Sao, nghe vậy là cậu định đi thử thật à?”

“Em thì thôi đi.”

Bạch Lục Minh xua tay: “Đời này chắc chẳng có duyên gì với mấy quân đoàn đó. Cơ hội tốt như vậy, nên để cho những người có chí hướng hơn.”

Nói rồi, cậu thong thả cắn thêm một miếng xúc xích nóng hổi.

Thật ra nếu truy ngược lại, cái “ngày tuyển binh” này là do chính Bạch Lục Minh đề xuất với Hoàng đế bệ hạ.

Đó là một buổi chiều nắng đẹp cách đây năm năm, trời trong mây tạnh, gió nhẹ hiền hòa. Khi ấy cậu và vị Hoàng đế đáng kính của mình sóng vai dạo bước trong hậu hoa viên, ngẩng đầu nhìn lên trời… Ừ thì, nói vậy thôi chứ từ sau khi thiên hà được bình định, đế quốc hoàn toàn bước vào thời kỳ hòa bình, hoàng tinh cũng cấm tuyệt đối mọi vật thể bay — không chỉ chim chóc, mà ngay cả phi thuyền, máy bay cũng nằm trong danh sách cấm.

Lúc đó, đề nghị lập ra ngày tuyển binh của Bạch Lục Minh rất đơn giản. Theo quan niệm của cậu, con người ở bất cứ tầng lớp nào cũng nên có cơ hội thực hiện giá trị bản thân. Có thể người ở tầng lớp trung và thượng lưu dễ tiếp cận giáo dục tốt, sở hữu tri thức phong phú hơn, nhưng điều đó không có nghĩa là tương lai của vũ trụ phải do một mình họ quyết định.

Cậu không ghét người giàu, chỉ đơn thuần cảm thấy “hy vọng” là thứ mà ai cũng xứng đáng được sở hữu. Ít nhất, trong suốt cuộc đời của cậu, đó luôn là một từ mang ý nghĩa rực rỡ và quan trọng.

Khi ấy Hoàng đế bệ hạ lập tức đồng tình với đề xuất ấy, và thế là “ngày tuyển binh” ra đời. Từ đó đến nay đã bao năm trôi qua, kể cả các cuộc diễn tập của bốn đại quân đoàn sau này cũng là kế hoạch được hình thành từ khi đó.

Nhắc lại chuyện xưa, Bạch Lục Minh hiếm khi thấy nhớ mấy người bạn cũ của mình đến vậy.

Tuy cũng đều là khai quốc công thần từng lập công lớn nơi chiến trường, nhưng mấy người kia rõ ràng thích nghi với nhịp sống thời bình hơn cậu rất nhiều. Đến giờ, ngoài cậu ra, ai nấy vẫn đang cần mẫn làm việc nơi cương vị của mình.

1

0

6 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.