TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 31

Nhận ra có người tới, chàng trai kia quay đầu nhìn ra cửa, nhíu mày rồi nhướng lên, dường như tò mò muốn biết Yến Đường định đứng xem đến bao giờ.

Là võ sĩ Vương Thiên Minh của câu lạc bộ, người anh ta ôm lại là Đường Nhụy Tâm.

Mặt Yến Đường đỏ bừng, vội vàng quay người rời đi, vừa rẽ thì đâm sầm vào l*иg ngực một người.

"Cô giáo?"

Cô ngẩng đầu lên, là Tống Úc.

Cậu vừa tập xong, trán và chóp mũi vẫn còn lấm tấm mồ hôi, có lẽ định vào phòng nghỉ lấy khăn mặt.

Yến Đường không nghĩ ngợi gì, liền nhón chân lên, bịt miệng cậu lại: "Nói nhỏ thôi, đi nào, đi nào."

Tống Úc cúi mắt nhìn, thấy mặt cô đỏ bừng, lan đến tận mang tai.

"?"

Cậu không gạt tay Yến Đường ra, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.

Xét đến chênh lệch chiều cao khá lớn giữa hai người, cậu thuận tay đỡ vai cô, để cô không bị ngã lúc đang kiễng chân.

Đầu óc Yến Đường ong ong, thậm chí không để ý dáng vẻ mình đang kéo Tống Úc đi ra ngoài, trông càng giống như bị treo trên người cậu rồi bị xách đi.

Đến khi họ đi tới một góc không người, Tống Úc vẫn chưa buông cô ra.

Cậu ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người cô.

Hoa nhài? Hay là hoa dành dành?

Yến Đường đẩy Tống Úc ra, thở phào nhẹ nhõm, nói: "Bên đó có người."

"Thì sao?" Giọng cậu có vẻ hơi lơ đãng.

"Bọn họ..." Yến Đường ngập ngừng.

Tống Úc nhìn bộ dạng của cô, nói: "Là Thiên Minh và Grace à? Cô thấy gì? Hôn nhau hay đang cởi đồ?"

Yến Đường ngây người. Sao cậu ấy lại bình tĩnh thế? Không đúng, sao cậu ấy biết được?

Sau đó, lúc họp, Yến Đường mới phát hiện ra mọi người đã biết chuyện này từ hai hôm trước rồi.

Vương Thiên Minh là võ sĩ hạng nhẹ duy nhất trong câu lạc bộ giống Tống Úc, mày rậm mắt to, khi cười lên có nét ngang tàng khó tả, hiện đang học ở Đại học Thể thao Bắc Kinh, là người mới được câu lạc bộ ký hợp đồng.

Đây là chị Hồng nói cho cô biết, nghe nói Vương Thiên Minh quen Đường Nhụy Tâm từ lâu rồi, theo đuổi rất lâu, tiếc là lúc đó Đường Nhụy Tâm lại thích người khác...

Chị Hồng nói đến đây, lén chỉ Tống Úc đang ngồi cạnh Yến Đường.

Lúc họp, Đường Nhụy Tâm khoác tay Vương Thiên Minh đi vào, cô ấy chẳng hề để tâm chuyện ban nãy, còn vẫy tay chào Yến Đường, sau đó liếc Tống Úc một cái rồi lại thu mắt về.

Có người trêu Tống Úc: "Cậu bị đại tiểu thư thất sủng rồi kìa."

Tống Úc ngả người ra sau, tay đặt lên lưng ghế của Yến Đường bên cạnh, cười nói bằng tiếng Trung: "Liên quan gì đến tôi?"

Đường Nhụy Tâm ở đối diện lườm cậu một cái.

Yến Đường ngồi bên cạnh im lặng lắng nghe. Trong đầu đồng thời nảy ra hai suy nghĩ.

Một là tên nhóc này đúng là không có trái tim.

Hai là tiếng Trung của cậu càng ngày càng tốt, giỏi thật.

7

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.