TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 34
Chương 34

Nhưng… cô đâu có cần người làm thêm đâu?

Trong lúc cô còn đang ngạc nhiên, đám người đã tới gần.

Đúng là Trang Thủy thật.

anh ấy lấm lem toàn thân, trán sưng một cục to, máu đã khô đóng vảy.

Bộ quân phục như vừa được vớt lên từ bùn đất, nhúc nhích là bụi rơi lả tả.

Người đi sau anh ấy thì đỡ hơn, nhưng ai nấy đều mang vẻ mặt hoảng loạn, trông rất tội nghiệp.

Hàng Cửu Khê khó hiểu:

“Mọi người sao lại thành ra thế này?”

Trang Thủy thở hổn hển, lau mặt rồi giải thích:

“Trưa nay lúc 1 giờ, tàu T30 đi Huệ Thành bị tấn công bởi một loại thực vật biến dị cấp cao, cách đây khoảng 30 cây số. Những người này đều là hành khách trên tàu, vốn được chuyển đến Lăng Sơn để khai thác khoáng sản. Thành phòng quân hiện đang bận truy tìm cây biến dị kia, không thể hộ tống họ quay lại thành phố trong đêm, đành phải tạm thời phân bổ về các điểm trú gần, năm hộ nông dân ở núi Ngũ Quế đều là điểm trú.”

Vừa nói, Hàng Cửu Khê cũng lờ mờ thấy lửa trại bên nhà hàng xóm cháy sáng hơn, bóng người qua lại thấp thoáng.

Xem ra, họ cũng đang tiếp nhận người tị nạn.

Hàng Cửu Khê thở dài, thực vật biến dị đúng là tai họa.

Cô mở lưới phòng thủ, để mọi người vào:

“Nông trại không rộng, mọi người chịu khó nghỉ tạm nhé.”

Hành khách rối rít cảm ơn, không ai đi sâu vào trong, chỉ ngồi túm tụm lại ở rìa trại, gần lưới phòng thủ.

Hơn mấy chục người ngồi chen chúc, vẻ mặt sợ sệt và kiệt sức.

Ông nội Hàng nhóm lại lửa, đun một nồi nước sôi sạch cho họ uống.

Uống xong, dường như ai nấy cũng hồi lại chút sinh khí, như vừa thoát chết.

Trang Thủy lau rửa sạch sẽ, rồi kể lại tình hình lúc đó:

“Trên đường đến đây tìm Cửu Khê, tôi nhận được lệnh điều động khẩn từ thành phòng quân. Tàu T30 mất tín hiệu, tôi tới nơi thì thấy tàu dừng giữa đường ray, toàn bộ hành khách bất tỉnh. Tôi lờ mờ thấy dấu vết thực vật biến dị, vừa theo dấu chưa được mấy bước thì bị trúng chiêu, ngã vào vũng bùn, đầu va phải đá…”

Tô An không nhịn được phá lên cười:

“Đội trưởng à… haha… xui dữ vậy!”

Trang Thủy trừng mắt:

“Cũng tại cái cây kia kỳ dị quá, đề phòng kiểu gì cũng không tránh được. May mà trước khi bất tỉnh tôi còn kịp gửi tín hiệu cầu cứu, mới có người đến cứu.”

Hàng Cửu Khê nói:

“May mà nó không có ý định gϊếŧ người, nếu không mấy người… chỉ còn là xác thôi.”

Trang Thủy cũng thấy sợ:

“Đúng vậy, trường năng lượng nó tỏa ra rất mạnh, quanh đó lại không có dị thể nào khác. Nếu không, nằm bất động cả tiếng đồng hồ như thế, e là chẳng còn ai sống sót.”

Tô An vội hỏi: “Sau đó thì sao?”

Trang Thủy nói: “Đội trưởng Lý Tư nhận trách nhiệm vụ này, xác định cây biến dị kia là thực vật cấp cao, có hai hướng đột biến: độc tố, gây mê người và động vật; ẩn thân, giấu dấu vết. anh ấy đã dẫn đội vào rừng tìm tung tích, tôi mới được quay về, tranh thủ uống chén nước nóng.”

Chung Diễm Diễm bỗng lên tiếng:

“Lý Tư đã thăng lên cấp A rồi à?”

Trang Thủy thoáng khựng lại. Anh mơ hồ nhớ rằng cô ấy từng có chuyện gì đó với Lý đội trưởng…

Bây giờ Lý Tư đã thăng cấp, tiền đồ rộng mở.

Còn cô ấy thì…

Anh dè dặt: “Nghe nói mới lên cấp được nửa tháng.”

Chung Diễm Diễm không nói gì thêm, nét mặt lạnh lùng như mọi khi.

Hàng Cửu Khê thì không chú ý đến bầu không khí căng thẳng kia, đầu óc cô lúc này chỉ đang suy nghĩ về cây thực vật biến dị kia…

12

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.