0 chữ
Chương 29
Chương 29
Trước khi đi ngủ, Hàng Cửu Khê mở hệ thống phòng hộ, rồi đi kiểm tra ruộng rau. Không thấy cây nào biến dị ngược, ngược lại phát hiện ba trái dưa chuột đã biến dị theo hướng tích cực.
Cô âm thầm đánh dấu vị trí, đợi chín thì sẽ quan sát thêm.
Bốn dị năng giả trầm trồ khi nhìn thấy sự phát triển của ruộng rau, trận mưa như thế mà không gây ra phản ứng tiêu cực nào. Nếu là đất của những dị năng giả hệ thực vật khác, chỉ sợ đã loạn hết cả lên vì biến dị ngược.
Ngay như người nông dân sống gần họ, luống đậu biến dị lan đầy sân, phủ kín cả nhà. Mười phút trước chủ nhà mới dọn sạch được.
Ngược lại, nông trại của họ vẫn sinh khí dồi dào.
“Sếp nhỏ” lại còn nhân lúc cây con lớn nhanh sau mưa, rắc thêm vài hạt đen gọi là “phân bón”, nói là để tăng sản lượng, cách làm này trước nay chưa dị năng giả nào dùng.
Mọi người liếc nhìn nhau, ngầm hiểu, quyết giữ bí mật giúp Sếp nhỏ, coi như đền đáp quãng đời bình yên mà cô cho họ.
Hàng Cửu Khê rắc xong phân bón, thấy trong đống cỏ hoang lại có vài cây cỏ hữu dụng mới mọc, vội chuyển sang trồng bên cạnh cây táo.
Trong lúc chuyển cây, cô phát hiện đám cỏ cũ cũng đã lớn vọt sau mưa, hơn nữa còn lên cấp. Hai cây trong số đó đã tiến hóa thành cỏ biến dị cấp sơ, kết ra đầy hạt giống.
Cô liền mang mấy hạt này gieo lên khoảnh đất trống bên cạnh, hy vọng sau này sẽ mọc ra cả một ruộng cỏ có thể dùng được, đem lại giá trị kinh tế.
Bận rộn đến tận nửa đêm, Hàng Cửu Khê mới về lều ngủ.
Nửa đêm về sáng, trại vốn yên tĩnh đón một đám “khách không mời”.
Từng đàn chuột xám tràn ra từ rìa trại, đồng loạt tấn công hệ thống phòng hộ.
Con chuột vương vừa mới tiến cấp trung cấp, tinh thần hăng hái, chỉ huy cả đàn. Nó tự mình cắn thủng một đoạn lưới bảo vệ. Mùi rau trong trại khiến nó thèm thuồng từ lâu, cuối cùng cũng có dịp thưởng thức.
Hàng trăm con chuột lũ lượt đào hang tiến vào nông trại. Hương rau tươi thanh nhã khiến chúng cực kỳ phấn khích, vừa chui khỏi mặt đất là ào ào lao về phía thức ăn.
Tiếc thay, đón chờ chúng là từng bức tường lửa dựng lên cháy hừng hực, khiến chuột la hét thảm thiết. Lửa lan vào hầm, thiêu thành từng đợt xác đen thui.
Chỉ đốt thôi thì chưa đủ.
Một giọng thanh niên vang lên:
“Đốt sạch hết! Sếp nhỏ từng nói tro từ xác động vật này có thể dùng làm mồi câu và phân bón.”
Lửa lập tức tăng nhiệt, chỉ trong vài giây đã thiêu chết hàng chục con chuột.
Chuột vương: “…”
Hướng tiến hóa của nó là răng, một cặp răng nhọn có thể cắn chết cả động thực vật cấp thấp.
Nhưng mấy người này phòng thủ quá kín, đến vạt áo nó còn chẳng chạm vào nổi.
Nó rũ tai, ủ rũ gọi đàn quay về, rút lui chiến lược. Đánh không lại, phải về gọi đồng bọn trợ chiến.
Lũ chuột rút lui, Tô An thu hồi dị năng, gom xác chuột cùng tro lại một chỗ. Anh tiện tay bắt một con chuột bị thương còn thoi thóp cho gà ăn.
Gà mẹ không hề kén chọn, mổ từng miếng ngon lành, chưa đầy phút đã ăn sạch cả con, vui vẻ phát ra tiếng “cục cục”.
Tô An hăng hái, còn để dành hai con chuột bị thương nhẹ để hôm sau gà có “món mới”.
Hết chuột, đến lượt sâu bọ và chim sẻ, nhưng tất cả đều bị Tô An và Trương Hạ Hạ ngăn chặn dễ dàng, thu được cả đống xác động vật và tro.
Khi bình minh còn chưa ló dạng, Chuột Vương đã quay lại, lần này nó còn mang theo "bạn tốt" là cả đàn rắn.
Cô âm thầm đánh dấu vị trí, đợi chín thì sẽ quan sát thêm.
Bốn dị năng giả trầm trồ khi nhìn thấy sự phát triển của ruộng rau, trận mưa như thế mà không gây ra phản ứng tiêu cực nào. Nếu là đất của những dị năng giả hệ thực vật khác, chỉ sợ đã loạn hết cả lên vì biến dị ngược.
Ngay như người nông dân sống gần họ, luống đậu biến dị lan đầy sân, phủ kín cả nhà. Mười phút trước chủ nhà mới dọn sạch được.
Ngược lại, nông trại của họ vẫn sinh khí dồi dào.
“Sếp nhỏ” lại còn nhân lúc cây con lớn nhanh sau mưa, rắc thêm vài hạt đen gọi là “phân bón”, nói là để tăng sản lượng, cách làm này trước nay chưa dị năng giả nào dùng.
Hàng Cửu Khê rắc xong phân bón, thấy trong đống cỏ hoang lại có vài cây cỏ hữu dụng mới mọc, vội chuyển sang trồng bên cạnh cây táo.
Trong lúc chuyển cây, cô phát hiện đám cỏ cũ cũng đã lớn vọt sau mưa, hơn nữa còn lên cấp. Hai cây trong số đó đã tiến hóa thành cỏ biến dị cấp sơ, kết ra đầy hạt giống.
Cô liền mang mấy hạt này gieo lên khoảnh đất trống bên cạnh, hy vọng sau này sẽ mọc ra cả một ruộng cỏ có thể dùng được, đem lại giá trị kinh tế.
Bận rộn đến tận nửa đêm, Hàng Cửu Khê mới về lều ngủ.
Nửa đêm về sáng, trại vốn yên tĩnh đón một đám “khách không mời”.
Từng đàn chuột xám tràn ra từ rìa trại, đồng loạt tấn công hệ thống phòng hộ.
Hàng trăm con chuột lũ lượt đào hang tiến vào nông trại. Hương rau tươi thanh nhã khiến chúng cực kỳ phấn khích, vừa chui khỏi mặt đất là ào ào lao về phía thức ăn.
Tiếc thay, đón chờ chúng là từng bức tường lửa dựng lên cháy hừng hực, khiến chuột la hét thảm thiết. Lửa lan vào hầm, thiêu thành từng đợt xác đen thui.
Chỉ đốt thôi thì chưa đủ.
Một giọng thanh niên vang lên:
“Đốt sạch hết! Sếp nhỏ từng nói tro từ xác động vật này có thể dùng làm mồi câu và phân bón.”
Lửa lập tức tăng nhiệt, chỉ trong vài giây đã thiêu chết hàng chục con chuột.
Chuột vương: “…”
Nhưng mấy người này phòng thủ quá kín, đến vạt áo nó còn chẳng chạm vào nổi.
Nó rũ tai, ủ rũ gọi đàn quay về, rút lui chiến lược. Đánh không lại, phải về gọi đồng bọn trợ chiến.
Lũ chuột rút lui, Tô An thu hồi dị năng, gom xác chuột cùng tro lại một chỗ. Anh tiện tay bắt một con chuột bị thương còn thoi thóp cho gà ăn.
Gà mẹ không hề kén chọn, mổ từng miếng ngon lành, chưa đầy phút đã ăn sạch cả con, vui vẻ phát ra tiếng “cục cục”.
Tô An hăng hái, còn để dành hai con chuột bị thương nhẹ để hôm sau gà có “món mới”.
Hết chuột, đến lượt sâu bọ và chim sẻ, nhưng tất cả đều bị Tô An và Trương Hạ Hạ ngăn chặn dễ dàng, thu được cả đống xác động vật và tro.
Khi bình minh còn chưa ló dạng, Chuột Vương đã quay lại, lần này nó còn mang theo "bạn tốt" là cả đàn rắn.
8
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
