TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

“Được.”

Chẳng mấy chốc, Hàng Cửu Khê đã chọn ra được mười con cá ăn được, toàn là cá béo múp, gồm cá trắm và cá chép, chia đều nửa nửa. Ngoài ra còn có hơn mười con tôm to bằng bàn tay và hai con cua.

Cuối cùng, là một con rùa mập mạp to gần nửa mét.

Thấy con rùa này, bốn người dị năng đều im bặt.

Chung Diễm Diễm nghiêm mặt, một lúc sau mới nói:

“Khê Khê, con rùa này… nên thả.”

Hàng Cửu Khê ngơ ngác:

“Sao cơ? Thịt nó có công năng thanh lọc máu, giải độc, thậm chí còn tăng tuổi thọ nữa mà?”

Hệ thống dò quét báo một danh sách công dụng dài như sớ, còn nói con rùa này giá trị hơn cả thuốc bổ mười phần.

Nếu cho mấy người này ăn, biết đâu họ sẽ kéo dài thêm vài tháng tuổi thọ!

Bốn người: “…”

Ai nấy đều quay đi, tránh nhìn thẳng vào con rùa.

Tô An nhỏ giọng giải thích:

“Trong các loài động vật biến dị, có bốn loài thủ lĩnh. Một trong số đó chính là rùa. Hướng biến dị nổi bật nhất của chúng là trường thọ. Nghe nói thủ lĩnh rùa đã sống vài trăm năm, là một trong những dị thể đầu tiên. Nó từng tuyên bố: mọi con rùa có biến dị trường thọ đều là hậu duệ của nó. Kẻ nào gϊếŧ hại một trong số đó, dù ở đâu, nó cũng sẽ đuổi cùng gϊếŧ tận.”

Chung Diễm Diễm tiếp lời:

“Từng có dị năng giả không tin lời đó, ăn thịt một con rùa trường thọ mong kéo dài sinh mệnh. Kết quả toàn bộ đội ngũ bị tiêu diệt, thành phố nhỏ nơi anh ấy sống cũng bị quái thú bao vây suốt một tháng, thương vong nặng nề.”

Hàng Cửu Khê: “…”

Cô nhìn lại con rùa, cảm thấy nó chẳng còn là thuốc bổ, mà là thần chết gọi tên.

Cô hạ giọng:

“Giờ thả nó lại ao còn kịp không?”

Cả bốn người đồng loạt gật đầu.

Rùa được thả lại ao, lặng lẽ chìm xuống. Ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Hàng Cửu Khê thấy ánh mắt con rùa lúc lặn xuống... như đang khinh bỉ cả đám vậy.

Cô buột miệng hỏi:

“Rùa ở đây chắc… không có thiên địch nhỉ?”

Cả nhóm: “…”

Cô lại nói:

“Nếu nó bị thiên địch gϊếŧ, có tính vào đầu mình không? Đại ca nhà rùa có truy tới tận đây không?”

Cả nhóm: “…”

Làm ơn, cô đừng hỏi nữa…

Trương Đông Đông nhăn nhó:

“Thủ lĩnh rùa đi khắp các vùng sông hồ trên thế giới. Rùa trường thọ thì rất hiếm, lại có kết nối huyết mạch đặc biệt. Chết một con là nó biết liền. Tôi sẽ dùng dị năng dò quét đáy ao mỗi ngày, đảm bảo không có sinh vật nào đυ.ng được đến nó.”

Trương Hạ Hạ phụ họa:

“Em và anh cùng làm.”

Chung Diễm Diễm thở dài:

“Cực cho hai người quá.”

Tình cảnh đúng là… kỳ cục. Một nông trại nhỏ bé bỗng dưng phải cung phụng “thái tử gia”, nếu chăm không khéo thì tiêu cả trại.

Hàng Cửu Khê vỗ vai hai người, cổ vũ:

“Cố lên!”

Vừa dứt lời, gió nổi ào ào, mây đen kéo tới cuồn cuộn.

Không kịp chuẩn bị, gió mang theo mưa nặng hạt đổ xuống.

Mưa rào rào đập xuống mặt ao, tung bọt nước lăn tăn.

Trong mưa, cá trồi lên mặt nước, tung mình nhảy nhót, như thể đang mở hội mừng mưa.

Hàng Cửu Khê chợt nhớ đám cá tôm vẫn còn nằm phơi ngoài bạt, liền quay đầu chạy vội về trại.

Những người khác cũng vội quay về lều, cảnh giác theo dõi mưa lớn có thể gây biến động nguy hiểm.

Hàng Cửu Khê chạy về trong mưa, thấy ông nội và ba đã đưa cá tôm vào cái vại lớn đựng nước để nuôi dưỡng. Cô thở phào, đây là khẩu phần ăn của cả nhóm suốt mấy ngày, không thể để thất thoát được.

7

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.