0 chữ
Chương 12
Chương 12
“Thu hoạch cải *1, nhận được 1 điểm năng lượng.”
“Mở khóa Cửa hàng Nông Trại, ký chủ có thể truy cập mua sắm theo nhu cầu.”
Hàng Cửu Khê khẽ thở ra một hơi.
Nửa tháng nay, ngày đêm cô đều bận bịu nơi ruộng rau, bắt sâu, nhổ cỏ, tưới nước, xới đất… đôi tay đã chai sần cả. Cuối cùng cũng đến ngày thu hoạch.
Cô không vội mở Cửa hàng Nông Trại, giờ chưa phải lúc.
Tay cô vẫn đều đặn làm việc cắt cây nào, xếp lên chiếu cỏ cây đó. Ba cô thì phụ trách vận chuyển rau về khu trại.
“Thu hoạch cải *1, nhận được 1 điểm năng lượng.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được 100 hạt giống tử vân anh.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được 1 điểm năng lượng.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được công thức phân xanh sinh thái *1.”
Mỗi lần thu hoạch một cây cải, âm thanh nhắc thưởng của hệ thống lại vang lên.
Hàng Cửu Khê chẳng thấy phiền chút nào, đó là phần thưởng xứng đáng cho công sức của cô, sao có thể thấy ồn? Cô chỉ tiếc là điểm năng lượng thưởng ít quá!
Cải sau khi cắt xong được xếp thành từng đống, mùi thơm thanh ngọt ngày càng nồng đậm, khiến đám động vật biến dị bị thu hút không kiềm chế nổi nữa, bắt đầu lao đến từ bốn phương tám hướng.
Từ trên cao, Trang Thủy quan sát rõ ràng những chuyển động sột soạt trong bụi cỏ. Anh vung tay một cái, một dãy lưỡi dao sắc bén xuất hiện giữa không trung, phóng thẳng về phía bầy chuột to như mèo con.
Dao cắm vào thân, bầy chuột chết và bị thương vô số.
Tiếng kêu thảm thiết chói tai của chuột vang lên, Hàng Cửu Khê ngoái đầu lại.
Chỉ thấy ba dị năng giả dưới đất đang phối hợp nhịp nhàng: một người tạo ra bức tường lửa, thiêu sạch đám côn trùng bay tới; một người tạo màn nước, quét bay đám chim nhỏ thành từng mảng thịt vụn; người còn lại dựng tường đất cao nửa mét, chắn hết côn trùng bò sát.
Cả ba người phối hợp nhẹ nhàng, ra tay thoăn thoắt như chẳng tốn sức gì.
Hàng Cửu Khê chỉ ghen tị ba giây, rồi lại cúi đầu tiếp tục thu hoạch cải.
Một mẫu cải, chắc phải đến cả nghìn cây, cô phải lặp đi lặp lại động tác cúi người, cắt cải chất lên chiếu cả nghìn lần, lấy đâu ra thời gian mà ngẩng đầu ngắm người ta phô diễn dị năng?
Sau khi quen tay, tốc độ của cô càng lúc càng nhanh.
Hai tiếng sau, cả một mẫu cải đã thu hoạch xong.
Chỉ còn lại cây cải biến dị kia.
Mặt đất đầy xác côn trùng, chuột và các loại động vật nhỏ, máu me tanh nồng, khiến đám biến dị khác cũng không dám manh động nữa.
Trên không vẫn còn bầy chim lượn lờ, cầm đầu là một con chim biến dị cấp thấp, có vẻ đã nhắm trúng cây cải biến dị, chỉ chờ cô cắt xong là lao xuống.
Trang Thủy đứng sát bảo vệ Hàng Cửu Khê, mắt không rời bầu trời.
Cây cải kia long lanh như ngọc, mùi thơm lan tỏa mê người.
Hàng Cửu Khê vừa cúi người cắt...
Chíu! Một tiếng kêu sắc lẹm vang lên bên tai, trước mặt cô bất ngờ xuất hiện một hố đen, cây cải vừa cắt khỏi gốc suýt chút nữa đã bị hút vào trong đó.
Vù, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cây cải đổi hướng, bay vυ"t vào tay Trang Thủy.
Anh vung tay phải, một con dao ngắn bắn thẳng lên trời, ghim chặt con chim biến dị đang lượn lờ.
Nó bị đóng đinh trên không, rơi bịch xuống ruộng.
Bầy chim còn lại hoảng sợ tản ra.
Trang Thủy đưa cây cải biến dị cho Hàng Cửu Khê, rồi nhặt xác con chim:
“Không ngờ lại là biến dị hệ không gian, suýt nữa thì mất toi cây cải. Xác này tôi mang đi nhé, có thể đổi được chút tiền.”
“Mở khóa Cửa hàng Nông Trại, ký chủ có thể truy cập mua sắm theo nhu cầu.”
Hàng Cửu Khê khẽ thở ra một hơi.
Nửa tháng nay, ngày đêm cô đều bận bịu nơi ruộng rau, bắt sâu, nhổ cỏ, tưới nước, xới đất… đôi tay đã chai sần cả. Cuối cùng cũng đến ngày thu hoạch.
Cô không vội mở Cửa hàng Nông Trại, giờ chưa phải lúc.
Tay cô vẫn đều đặn làm việc cắt cây nào, xếp lên chiếu cỏ cây đó. Ba cô thì phụ trách vận chuyển rau về khu trại.
“Thu hoạch cải *1, nhận được 1 điểm năng lượng.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được 100 hạt giống tử vân anh.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được 1 điểm năng lượng.”
“Thu hoạch cải *1, nhận được công thức phân xanh sinh thái *1.”
Mỗi lần thu hoạch một cây cải, âm thanh nhắc thưởng của hệ thống lại vang lên.
Cải sau khi cắt xong được xếp thành từng đống, mùi thơm thanh ngọt ngày càng nồng đậm, khiến đám động vật biến dị bị thu hút không kiềm chế nổi nữa, bắt đầu lao đến từ bốn phương tám hướng.
Từ trên cao, Trang Thủy quan sát rõ ràng những chuyển động sột soạt trong bụi cỏ. Anh vung tay một cái, một dãy lưỡi dao sắc bén xuất hiện giữa không trung, phóng thẳng về phía bầy chuột to như mèo con.
Dao cắm vào thân, bầy chuột chết và bị thương vô số.
Tiếng kêu thảm thiết chói tai của chuột vang lên, Hàng Cửu Khê ngoái đầu lại.
Chỉ thấy ba dị năng giả dưới đất đang phối hợp nhịp nhàng: một người tạo ra bức tường lửa, thiêu sạch đám côn trùng bay tới; một người tạo màn nước, quét bay đám chim nhỏ thành từng mảng thịt vụn; người còn lại dựng tường đất cao nửa mét, chắn hết côn trùng bò sát.
Hàng Cửu Khê chỉ ghen tị ba giây, rồi lại cúi đầu tiếp tục thu hoạch cải.
Một mẫu cải, chắc phải đến cả nghìn cây, cô phải lặp đi lặp lại động tác cúi người, cắt cải chất lên chiếu cả nghìn lần, lấy đâu ra thời gian mà ngẩng đầu ngắm người ta phô diễn dị năng?
Sau khi quen tay, tốc độ của cô càng lúc càng nhanh.
Hai tiếng sau, cả một mẫu cải đã thu hoạch xong.
Chỉ còn lại cây cải biến dị kia.
Mặt đất đầy xác côn trùng, chuột và các loại động vật nhỏ, máu me tanh nồng, khiến đám biến dị khác cũng không dám manh động nữa.
Trên không vẫn còn bầy chim lượn lờ, cầm đầu là một con chim biến dị cấp thấp, có vẻ đã nhắm trúng cây cải biến dị, chỉ chờ cô cắt xong là lao xuống.
Trang Thủy đứng sát bảo vệ Hàng Cửu Khê, mắt không rời bầu trời.
Hàng Cửu Khê vừa cúi người cắt...
Chíu! Một tiếng kêu sắc lẹm vang lên bên tai, trước mặt cô bất ngờ xuất hiện một hố đen, cây cải vừa cắt khỏi gốc suýt chút nữa đã bị hút vào trong đó.
Vù, một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cây cải đổi hướng, bay vυ"t vào tay Trang Thủy.
Anh vung tay phải, một con dao ngắn bắn thẳng lên trời, ghim chặt con chim biến dị đang lượn lờ.
Nó bị đóng đinh trên không, rơi bịch xuống ruộng.
Bầy chim còn lại hoảng sợ tản ra.
Trang Thủy đưa cây cải biến dị cho Hàng Cửu Khê, rồi nhặt xác con chim:
“Không ngờ lại là biến dị hệ không gian, suýt nữa thì mất toi cây cải. Xác này tôi mang đi nhé, có thể đổi được chút tiền.”
9
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
