TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 1.3

Những người vây xem đều là người trong làng, thấy tình thế này, ai có ý định khuyên can cũng đành im bặt, sợ bị vạ lây.

Mặc dù bình thường họ có đau đầu sổ mũi cũng đều đến phòng khám nhà họ Giản, nhưng người đàn ông trung niên này trông thoi thóp như sắp chết, đúng là cái vẻ đoản mệnh, không chừng thật sự là ông cụ Giản chẩn đoán sai cho người ta.

Dây vào chuyện này, lỡ thành án mạng thì phiền to...

Ông cụ Giản cả đời sống lương thiện, bản tính thật thà, nhưng dù sao cũng già rồi thành tinh, nhận ra những người này cố ý đến gây sự.

Trớ trêu là người đàn ông trung niên này nửa năm trước quả thực đã khám bệnh ở chỗ ông, ông còn kê cho ba ngày thuốc.

Không chỉ có đơn thuốc mà còn có thuốc chưa uống hết lúc đó, cùng với kết quả chẩn đoán bệnh nan y giai đoạn cuối từ bệnh viện lớn trên thành phố mới có ngày hôm qua.

Ông cụ Giản vừa xem qua, quả thực là của chính người đó, bệnh án cũng là thật.

Ông có trăm cái miệng cũng không thể bào chữa.

Nhưng ông không hiểu nổi, một người nửa năm trước rõ ràng vẫn khỏe mạnh, sao lại đột ngột đổ bệnh nặng đến giai đoạn cuối nhanh như vậy?

Ông cụ Giản nhìn đám người đang xắn tay áo định xông vào, thở dài một tiếng: "Các người rốt cuộc muốn thế nào? Cứ nói đi."

Ông đoán những người này chẳng qua là muốn tống tiền.

Đám người nhìn nhau, người đàn ông vạm vỡ cầm đầu hừ một tiếng, mở miệng nói một câu khiến mặt ông cụ Giản lập tức biến sắc: "Nghe nói nhà họ Giản các người có một món báu vật gia truyền, cứ dùng thứ đó để đền đi."

Nghe đến báu vật gia truyền, ông cụ Giản tức đến râu cũng run lên, đám ôn dịch này hóa ra là nhắm vào báu vật gia truyền.

Đừng nói là báu vật gia truyền ba ngày trước đã dùng rồi, cho dù chưa dùng, ông cũng sẽ không đưa cho chúng.

Những người vây xem cũng đưa mắt nhìn nhau, thì thầm to nhỏ: "Hóa ra thật sự có báu vật gia truyền à."

"Chứ sao nữa, nghe nói nhà họ Giản quý món báu vật này lắm, hồi trẻ ông cụ Giản gặp đại nạn, mắc bệnh cấp tính, tưởng chừng sắp không qua khỏi, có người con cháu trong nhà muốn bán báu vật gia truyền lấy tiền chữa bệnh, ông cụ Giản không chịu, cứ thế gắng gượng qua cơn bệnh."

"Trời đất ơi, quý đến mức nào mà ngay cả mạng sống cũng không cần chứ? Chả trách bị người ta nhòm ngó!"

Nghe đến đây, những người vây xem cuối cùng cũng vỡ ra được vài điều, có lẽ ông cụ Giản thật sự không hẳn là chẩn đoán sai.

Tiếc là bằng chứng của đối phương quá đầy đủ, một người khỏe mạnh nửa năm trước vẫn ổn, nửa năm sau đột nhiên thành ra thế này, chẳng lẽ có ai lại ngu ngốc đến mức đem cả tính mạng của mình ra để đánh đổi một món đồ sao?

4

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.