TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
Chương 45

“Mẹ...” Hà Vận bước tới, gọi một tiếng, không nhịn được mà đưa tay ôm lấy bà ta lặng lẽ an ủi.

“... Nhưng vốn dĩ bà cũng không có ý định gϊếŧ người mà.” Hứa Quy đột nhiên lên tiếng, cô nhìn bà Lý, cảm thấy mình vẫn cần phải giải thích giúp bà ta một chút, liền nói: “Bà chỉ là quá tức giận nên muốn họ nếm chút đau khổ mà thôi. Vì vậy lúc vo gạo, bà đã vo đi vo lại mấy lần, đã giảm độc tính của thuốc trừ sâu xuống mức thấp nhất rồi.”

Chỉ là cảm xúc của con người nếu không được giải tỏansẽ chỉ ngày càng sâu đậm, ngày càng đặc quánh, cho đến khi bị cảm xúc hủy diệt.

Hứa Quy nhìn cảnh tượng máu me thoáng qua trước mắt, miệng thuận lời thở dài: “Bà vẫn quá lương thiện rồi, nếu là tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để yên như vậy đâu.”

PD nhanh miệng tò mò hỏi một câu: “Vậy nếu là cô Hứa gặp phải chuyện như vậy, cô sẽ làm gì thế?”

Hứa Quy giơ tay lên làm động tác chém xuống, nói: “Vậy thì đương nhiên là tra nam tiện nữ gϊếŧ hết, dù sao làm người thì nên đối xử công bằng!” Giọng điệu đó lạnh lẽo, lại mang theo sát khí nồng đậm.

Lần này, mấy người đàn ông có mặt tại hiện trường đều không khỏi cảm thấy da đầu căng cứng.

Còn ông Lý, ông nhìn bà Lý, đột nhiên nói: “Không phải, bà đã biết những chuyện này tại sao bà không nói với tôi, lại cứ giữ trong lòng, một mình hậm hực... Hơn nữa, tôi và Tôn Lan Nhi cũng không có quan hệ gì khác và Lý An cũng không phải là con của tôi!”

Lý An đột ngột quay đầu nhìn ông Lý, vẻ mặt kinh ngạc.

Trong phòng livestream: [Ồ, chuyện này lẽ nào còn có uẩn khúc?]

“... Ông lừa người, tôi đã tận mắt thấy ông và Tôn Lan Nhi ôm nhau rồi!” Bà Lý lại phản ứng kịch liệt.

Ông Lý thở dài, nói: “Đó là do Tôn Lan Nhi nói bà ấy nhớ con, muốn nhận lại Lý An. Tôi thấy bà ấy khóc như mưa như gió, chẳng lẽ không an ủi vài câu được à?”

Bà Lý cười lạnh, giọng mỉa mai: “An ủi người ta mà cần phải ôm vào lòng sao? Ông lừa ma đấy à!”

Hứa Quy gật đầu lia lịa: Ừ, đúng đúng, ông định lừa “rùa” đấy!

Nhưng cô gật đầu được nửa chừng, đột nhiên nhận ra: Khoan đã, hai người này hình như đúng là không có quan hệ gì mờ ám thật? Cũng không hẳn là lừa rùa.

“Tôi thật sự không lừa bà!” Ông Lý thở dài, nói: “Tôi và bà ấy thật sự không có quan hệ gì. Nếu không phải lần này bà ấy vì Lý An mà tìm đến, tôi và bà ấy căn bản không có liên lạc gì thừa thãi!”

Bà Lý không tin, lại hỏi: “Nếu hai người không có quan hệ, vậy con của tôi đâu, con của tôi đi đâu rồi?”

Nói đến đứa con ruột của mình, nước mắt bà ta lại lã chã rơi xuống, bà ta hỏi: “Ông đã mang con của tôi đi đâu rồi?”

Ông Lý nhìn vợ, ánh mắt bi thương.

“Nó mất rồi...”

“Nó vừa mới chào đời, đã chết rồi.”

“... Đứa bé đó sinh ra chưa được bao lâu thì mất rồi.”

Ông Lý lên tiếng.

Nếu có thể, ông đã hy vọng giấu kín chuyện này cả đời. Nhưng xem ra bây giờ, không thể không nói.

Ông nhìn vợ rồi nói trong ánh mắt ngỡ ngàng của bà ta: “Lúc đó bà khó sinh, mãi mới sinh được thằng bé ra. Đến khi ra đời, nó chỉ cất lên một tiếng khóc yếu ớt rồi tắt thở...”

“Bà mụ nói là do con bị ngạt trong bụng mẹ quá lâu, ngạt đến hỏng rồi.”

Nhắc đến chuyện này, mắt ông Lý cũng không kìm được mà rưng rưng. Ông lau vội nước mắt, nói tiếp: “Khi ấy sức khỏe bà rất yếu, lại bị băng huyết sau sinh, cả ngày cứ mê man. Tôi không dám nói cho bà biết, sợ bà không chịu nổi.”

“Sau đó, Tôn Lan Nhi ở nhà bên cạnh từ thành phố trở về, bế theo một đứa bé...”

Tôn Lan Nhi là hàng xóm nhà họ. Hồi trẻ bà ấy là một cô gái vô cùng xinh đẹp, đã sớm ra ngoài làm thuê. Không ngờ lúc quay về, bên cạnh lại có thêm một đứa trẻ rõ ràng mới chào đời chưa lâu.

Mà khi đó Tôn Lan Nhi chưa hề kết hôn, nói cách khác, bà ấy đã có thai trước hôn nhân.

Chuyện không chồng mà có con, dù là ở thời hiện đại cũng sẽ bị người đời bàn tán, chê cười, huống hồ chi là ba mươi hai năm về trước.

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.