TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

Cho rằng gấu đen sẽ nổi giận, hổ cái nhẹ nhàng cắn vào tai hổ con, đuổi con mình đi tiếp, mặc dù hổ cái không hề sợ gấu đen, nhưng tai họa sắp đến, không cần thiết phải có những cuộc tranh đấu vô ích, một khi đánh nhau, chúng chỉ có thể lưỡng bại câu thương.

Cũng là một người mẹ từng mất con, khi không nhìn thấy con gấu đen non, nó đã biết chuyện gì xảy ra, điều này khiến nó có chút thương hại con gấu này.

Hổ cái gầm lên một tiếng, cùng hổ con nhảy xuống Chi Hà, bên cạnh nó là một con hổ đực vạm vỡ với bộ lông vằn vện – đó là bạn đời của nó, một người hàng xóm mà Tư Phong nhớ là lười biếng đến mức sống dựa dẫm.

Đàn cừu, nhím và một số loài động vật khác nối gót theo sau, gấu đen ôm chặt lấy gấu trúc đỏ, con vật gầy yếu này được nó coi như một đứa trẻ mất mẹ, con gấu đen mang bản năng làm mẹ mạnh mẽ tránh chỗ hiểm của gấu trúc đỏ, một ngụm ngậm lấy nó, lao về phía bờ đối diện.

Trong khoảnh khắc, tất cả các loài động vật chuẩn bị rời đi dường như đã đạt được sự đồng thuận, trước khi đàn voi kịp xuống nước, đàn sói, đại bàng, hổ mang chúa và nhiều loài sinh vật khác cùng nhau lao đi, chúng đã đúng.

Rừng sồi cách Chi Hà không xa không ngừng phát ra tiếng "lách tách", những cây dây leo quấn quanh thân cây trở thành cầu nối cho lửa, những tán lá rậm rạp lúc này đã trở thành vật hy sinh nằm chờ chết.

Trước đây, bản năng của thực vật khiến chúng quấn vào nhau, vô tư xây dựng hàng rào tự nhiên cho rừng mưa, tạo thành thiên hiểm che chắn vô số ánh nhìn ác ý.

Nhưng bây giờ, chúng lại trở thành l*иg giam cầm chính mình, động vật có thể chạy thoát, nhưng thực vật thì không thể rời đi, chúng chỉ có thể từng chút từng chút một bị ngọn lửa nuốt chửng, không thể gào thét, chúng dường như lặng lẽ chấp nhận cái chết của mình, chỉ có những cành lá hóa than chôn vùi tàn tích, nói với những kẻ đến sau, đây là tiếng gào thét cuối cùng của những người bảo vệ rừng mưa.

Màn đêm buông xuống...

Đêm đen thường tràn ngập sao trời, hôm nay lại bị lửa thiêu đỏ rực, sáng hơn cả ban ngày, nhưng cái màu xám đỏ kỳ lạ đó vẫn bám riết lấy các loài động vật, khói dày đặc không ngừng bốc lên trời, như một tiếng gọi cầu cứu.

Nhưng cứu tinh vẫn chưa đến, dù là mưa hay con người, đây là sâu trong rừng mưa, vùng cấm sinh vật mà con người chưa từng đặt chân tới. Nếu muốn được nhìn thấy, lửa, phải cháy lớn hơn nữa, thật mỉa mai làm sao, ngọn lửa đã nuốt chửng phía bắc rừng mưa mà vẫn chưa đủ dữ dội.

Nhưng rừng mưa thực sự không có con người sao?

Một bóng người lén lút chạy theo các loài động vật bên cạnh đã trả lời câu hỏi này, họ là các blogger của trang web video ngắn, những nhà thám hiểm sinh tồn hoang dã, và là thủ phạm gây ra trận hỏa hoạn này.

Trận cháy này đến quá bất thường...

Rừng mưa đã gần cuối mùa khô, chỉ vài ngày nữa là mùa mưa sẽ đến, hơi nước ẩm ướt đã phái tiền quân, báo hiệu nữ thần thống trị rừng mưa sắp đến.

Đây đáng lẽ là lúc nhiệt độ giảm xuống, dù gió vẫn hoành hành, nhưng rừng mưa không có mầm lửa, làm sao có thể có ngọn lửa dữ dội như vậy? Cần biết rằng nó chỉ mất một ngày để thiêu rụi toàn bộ phía bắc.

Chỉ có con người...

Chỉ có con người mới có thể làm được...

Một nhóm người mất trí, dưới sự cám dỗ của việc kiếm tiền từ lưu lượng truy cập, đã chắp vá thuê một người sơn cước tự xưng là hướng dẫn viên, dưới sự dẫn dắt của hắn, họ vào rừng mưa, quay video, để tìm kiếm sự kí©h thí©ɧ, họ bắt chước các chuyên gia sinh tồn mà đốt lửa trại.

1

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.