TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44

Tên sai dịch kia vừa dứt lời liền siết chặt roi trong tay.

Tên này vốn từng là một trong những người dân từng phải lang bạt không nơi nương tựa như lời hắn nói. Sau này được quý nhân giúp đỡ, hắn mới có cơm ăn áo mặc.

Vì hắn là người do cấp trên trực tiếp cử xuống, mấy tên sai dịch khác cũng không tiện can thiệp gì nhiều, chỉ có thể khuyên hắn đừng đánh nữa.

Dù gì, nếu có tù nhân chết giữa đường, thì bọn họ cũng không thể ăn nói với trên được.

Trong đám phạm nhân, có một nữ tử tuổi nhỉnh hơn một chút, dung mạo xinh đẹp. Dù mặt mũi lấm lem, tóc tai rối bù vẫn không thể giấu được vẻ kiều diễm vốn có.

Nàng ấy từ đầu đến giờ vẫn không nói mấy lời, lúc này chỉ cúi đầu, cắn răng, hàng mi rủ thấp, che đi ánh nhìn đầy căm phẫn.

Sợ xảy ra chuyện, để trấn an mấy người tù sắp gây sự, một tên sai dịch khác lại lấy ra một túi nước, chia cho những người còn lại, trừ gã vừa cướp nước khi nãy.

Mọi người uống nước xong, lại nghỉ ngơi một lúc rồi tiếp tục lên đường.

Tới chập tối, trời đã dịu mát hơn nhiều, đi đường cũng đỡ mệt hơn.

Đi thêm một đoạn, cuối cùng trước khi trời tối hẳn, bọn họ cũng tìm thấy một ngôi nhà dân.

Gõ cửa xong, chủ nhà cũng rất nhiệt tình mời vào. Không những chuẩn bị chăn chiếu sạch sẽ, mà còn nấu cơm nóng cho cả đoàn.

Biết là đêm nay không cần ngủ ngoài đồng vắng, ai nấy đều nhẹ nhõm thở phào, liên tục nói lời cảm ơn.

Lo liệu đến tận khuya, xung quanh yên ắng, chỉ nghe tiếng ve kêu rả rích.

Mọi người đều mệt mỏi, lần lượt về phòng nghỉ ngơi.

Tưởng rằng đêm nay có thể nghỉ ngơi yên ổn, nào ngờ...

***

Nhà dân kia không lớn, chỉ có một khoảng sân nhỏ và hai gian phòng, một gian trong đó còn được dùng để chứa đồ linh tinh, góc tường bốc mùi ẩm mốc nồng nặc.

Trong sân có vài con gà và một con vịt. Chủ nhà là một người đàn ông gầy yếu, xem ra cũng không mấy quan tâm đến việc dọn dẹp, mùi phân bốc lên giữa mùa hè nồng oi khiến ai cũng thấy nhức đầu buồn nôn.

Người đàn ông ấy dọn dẹp gian chứa đồ, dọn trống ra hai chỗ, trải rơm thành ổ nằm rồi cười chất phác:

“Mấy vị hán tử thì vào gian chính chen chút với tôi, còn hai vị cô nương xin chịu khó nghỉ tạm ở đây vậy.”

So với những gì họ từng nghĩ chỗ ở này đã tốt hơn rất nhiều, tiểu cô nương vội vàng cúi đầu cảm tạ.

Tìm được nơi tá túc, ít ra cũng có thể rửa mặt. Sau khi thu xếp xong, đèn trong chính phòng đã tắt, tiểu cô nương trong phòng phụ cũng thổi tắt nến.

Nhưng nàng lại không thể ngủ được, nước mắt từng giọt lặng lẽ rơi xuống. Nàng nức nở, khẽ hỏi người phụ nữ nằm cạnh:

“Đường tỷ, tỷ nói xem, cuộc sống như thế này... đến bao giờ mới kết thúc đây?”

Người phụ nữ bên cạnh không trả lời, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà phủ đầy bụi và mạng nhện.

Đêm đen kịt, trong phòng không có lấy một ô cửa sổ, toàn bộ chỉ là bóng tối u ám.

Tiểu cô nương đợi mãi không nghe thấy hồi đáp, tưởng rằng tỷ tỷ đã ngủ, bèn lặng lẽ khóc thêm vài tiếng rồi đang chuẩn bị nằm xuống thì bỗng “rầm” một tiếng lớn vang lên dường như cổng gỗ ngoài sân bị ai đó mạnh tay đẩy ra.

Tiếng bước chân hỗn loạn xen lẫn tiếng nam nhân nói chuyện thô lỗ lập tức vang lên khắp sân.

Người phụ nữ trong lòng thắt lại, lập tức bật dậy. Tiểu cô nương cũng hoảng hốt ngồi bật dậy theo, căng thẳng nói:

“Đường tỷ, bên ngoài... có chuyện gì vậy?”

Người phụ nữ còn chưa kịp dặn nàng im lặng, ngoài cửa đã vang lên tiếng “phập”, ngay sau đó cửa phòng bị người ta đạp mạnh mở toang.

Ngọn lửa bùng lên, chiếu sáng toàn bộ trong ngoài.

Chỉ thấy trong sân có hơn mười tên đại hán, ai nấy đều mặt mày hung dữ, tay cầm đuốc, tay nắm đao, đồng loạt nhìn chòng chọc vào bên trong với ánh mắt đầy tà ý.

Tên sai dịch đang canh ngoài cửa đã bị một tên thổ phỉ lực lưỡng gϊếŧ chết ngay tại chỗ. Mắt hắn trợn trừng, máu phun ra vấy đỏ một bên cửa và nửa bộ quan phục.

Tiểu cô nương hoảng sợ hét lên thất thanh.

Người phụ nữ bên cạnh vì quá sợ hãi nên hai chân run rẩy, cố gắng gượng mới không ngã khuỵu.

Tên điền hộ ban nãy còn cười cười chất phác giờ lại tiến đến trước mặt tên thổ phỉ, khúm núm nịnh nọt:

“Đại ca xem đi, hai cô nương này quả thật đẹp lắm. Cô lớn thì không cần bàn, cô nhỏ mà nuôi thêm chút nữa cũng chắc chắn bán được giá cao.”

“Không biết... đại ca có thể để tiểu nhân dùng họ trừ vào tiền tháng này không?” Hắn nhìn thấy tên kia nheo mắt, sợ hãi liền vội sửa lời: “Hoặc... hoặc là giảm một chút cũng được.”

Tên thổ phỉ không nói gì, xách đao bước vào, vừa đi vừa quan sát hai người họ, rồi ngẩng đầu hỏi:

“Mấy tên sai dịch và đám phạm nhân còn lại đâu?”

Tên điền hộ cúi rạp người, đáp: “Vẫn như cũ, đã cho uống mê dược, giờ đang nằm trong phòng ngủ say. Lát nữa đại ca cứ yên tâm ra tay, tiểu nhân lo liệu hậu sự chu toàn, tuyệt đối không để lộ ra ngoài.”

Người phụ nữ nghe vậy, lòng liền nguội lạnh, biết lần này e là không thoát khỏi tai kiếp.

Bọn chúng tám phần là thổ phỉ, đến quan binh cũng không kiêng dè.

Tên đại hán nghe xong thì không chần chừ nữa, cười gằn, bất ngờ vươn tay kéo người phụ nữ vào lòng.

Người phụ nữ cuối cùng cũng không nhịn được mà gào thét đầy kinh hoảng:

“Ngươi... thả ta ra!”

Tên thổ phỉ ghì chặt tay chân nàng, đưa tay sờ soạng mặt nàng, cười nham hiểm:

“Xinh đẹp thế này, không bằng trước tiên hầu hạ gia một đêm đã.”

Nói rồi, tay hắn càng trở nên đê tiện, hành vi ngày càng trắng trợn giữa bao ánh nhìn...

Tuy nhiên, đám thổ phỉ rốt cuộc vẫn không toại nguyện.

Một gã nam tử mặt đầy sẹo dẫn người xông vào kịp thời, ra tay diệt trừ hết bọn chúng, cứu người phụ nữ khỏi tay giặc.

Máu chảy khắp tiểu viện nhỏ, mùi tanh xộc lên nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

Nam tử có vết sẹo ấy và người phụ nữ rõ ràng đã quen biết từ trước. Chưa đợi nàng ngừng khóc, hắn đã kéo nàng đi về phía chính phòng.

Đẩy cửa nhìn vào đám sai dịch vốn nên đang mê man trong phòng, cùng với đám thân thích mang danh máu mủ của nàng, đã sớm biến mất không còn tung tích.

Mà cửa sổ phía sau tường vẫn đang mở rộng.

Bên ngoài, trên nền đất ẩm ướt, in rõ những dấu chân càng lúc càng xa...

1

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.