TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Nghe vậy, Lục Quân Yểu lập tức buông cậu bé trong lòng xuống, cúi đầu dặn một câu “tự cẩn thận,” rồi siết chặt tấm ga giường trong tay, lao nhanh về phía hai người kia.

Lúc này không có thứ gì có thể gọi là vũ khí trong tay, thật sự quá bất tiện. Nếu như thanh kiếm của mình vẫn còn bên người thì tốt biết bao… Thôi, giờ đành tạm dùng tạm vậy, sau này tìm lại một thanh kiếm thuận tay cũng không muộn.

Thấy cô vung tấm ga giường lên, một con quái vật gần nhất lập tức bị quật bay đập vào tường, ngay sau đó là mấy tiếng “răng rắc” giòn tan như xương gãy vang lên.

Lục Quân Yểu không thèm quan tâm đến nó nữa, vội vàng tiến lên đánh đuổi mấy con còn lại. Sau khi xử lý xong, cô dựa cả người vào tường, hơi thở gấp gáp, một tay che bụng, sắc mặt càng thêm tái nhợt so với lúc trước.

Hình như do đói quá lâu, thể lực thật sự chống đỡ không nổi nữa… Hơn nữa với thân thể hiện tại, rất nhiều chiêu thức căn bản không thể phát huy được. Điều quan trọng nhất là cũng không hiểu vì sao sau khi luồng hàn khí lúc trước phóng ra khỏi cơ thể, cả người liền suy yếu hẳn, mới đánh mấy chiêu đã mệt đến mức này, may mà mấy con đó…

“A! Vẫn chưa chết! Chúng vẫn còn sống! Đừng lại đây! Cứu tôi!”

Vừa mới nhắm mắt định điều khí một chút, Lục Quân Yểu còn chưa kịp điều chỉnh hơi thở, lại nghe thấy tiếng hét của cô gái kia. Cô lập tức mở mắt, liền phát hiện mấy con quái vật mà mình vừa đánh văng đi, ngoại trừ con đầu tiên bị cô đánh tan hoàn toàn thì những con sau đều đã bò dậy.

Có hai con, thân thể vặn vẹo đến mức không tưởng, nhưng lại như không hề cảm thấy gì, trong miệng phát ra tiếng “hô hô” ghê rợn, lại tiếp tục bò về phía họ.

Chỉ là còn chưa kịp để Lục Quân Yểu ra tay, cô đã tận mắt thấy nữ y tá vừa thét chói tai kia đột nhiên đẩy mạnh ông lão bên cạnh về phía đám quái vật, sau đó xoay người đập mạnh lên cánh cửa lớn phía sau.

“Mở cửa! Mau mở cửa! Tôi cái gì cũng nguyện ý! Tôi nguyện ý! Cứu tôi! Cứu tôi!!”

Cô gái kia vừa gào vừa khóc, nước mắt giàn giụa, cả người run lẩy bẩy như thể đã sợ đến phát điên.

Nhưng lúc này, Lục Quân Yểu đã không còn tâm trí quản cô ta. Nhìn thấy ông lão sắp bị đẩy thẳng về phía đám quái vật, trong lòng cô rối bời. Bất ngờ, từ lòng bàn tay phải truyền lên một luồng sức mạnh, dâng trào khắp cơ thể đã gần kiệt sức. Lập tức, cô giơ tay lên, mấy mũi băng hiện ra trong lòng bàn tay, bay thẳng về phía bọn quái vật, đâm xuyên qua đầu từng con.

“Bùm! Bùm!” theo vài tiếng vang trầm đυ.c, đám quái vật đồng loạt ngã xuống, máu bắn tung tóe lên mặt ông lão.

Phía bên này, thấy ông lão đã thoát hiểm, Lục Quân Yểu thở phào nhẹ nhõm, cả người theo vách tường trượt xuống, nằm bệt xuống sàn. L*иg ngực phập phồng kịch liệt, sắc mặt cô trắng bệch đến đáng sợ.

6

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.