0 chữ
Chương 34
Chương 34
Trên ban công, Lục Quân Yểu tìm được Nhậm Tuần đang ngồi co người trong ghế mây, kéo cô dậy, sắc mặt do dự hồi lâu rồi mới chậm rãi mở miệng:
“A Tuần, tôi… tôi muốn dạy cậu một vài cách phòng thân, cậu thấy… thế nào? Lúc trước tôi nhìn cậu dùng dao cắt tang thi tuy là rất thành thạo, nhưng vẫn cảm thấy không có chiêu thức gì rõ ràng, có lẽ tôi có thể…”
“A Yểu, cậu có chuyện gì đang giấu tôi phải không?”
Nhậm Tuần đột nhiên hỏi.
“Ách…”
Lục Quân Yểu sững người, sau đó nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi gật đầu.
“Ừm, tôi có một bí mật nhỏ, nhưng tôi không cố ý giấu cậu, chỉ là chuyện đó quá kỳ lạ, cậu có thể cho tôi thêm chút thời gian được không? Chờ tôi sắp xếp rõ mọi thứ, nhất định sẽ kể hết cho cậu, thật đó! Không lừa cậu!”
Nhìn bộ dạng sốt ruột của cô gái trước mặt, Nhậm Tuần đột nhiên nở nụ cười, nụ cười ấy khiến cả bầu trời âm u cũng như sáng bừng lên
“Tất nhiên là được rồi, chỉ cần cậu muốn nói lúc nào cũng được. Nếu không muốn nói, thì cứ mãi giữ trong lòng cũng không sao.”
Bí mật à… trong ba chị em họ, ai mà chẳng có bí mật của riêng mình chứ!
“A Tuần…”
Lục Quân Yểu nhìn vào ánh mắt đột nhiên trở nên xa xăm của người con gái trước mặt, nhẹ giọng gọi một tiếng.
“Ừm? Không phải nói muốn dạy tôi thuật phòng thân sao? Tôi thì rảnh rỗi lắm nhé, không biết cô giáo Lục có thời gian không đây?”
Nhậm Tuần thu hồi ánh mắt, trêu ghẹo nói.
“A Tuần!”
Lục Quân Yểu tâm trạng lập tức sáng bừng lên.
Lúc này, bầu trời ngoài phòng tối sầm xuống, thậm chí còn có thể nghe được tiếng gào rú của tang thi, nhưng lại hoàn toàn không thể ngăn trở dòng chảy ấm áp dịu dàng giữa hai người, còn trong phòng, Tô Lê Âm liền như vậy đứng ở không xa chỗ các cô, vẫn luôn lặng lẽ dõi theo, trong mắt ánh sáng chớp lóe không ngừng, không ai biết cô ta đang nghĩ gì.
Ngày hôm sau, cả nhóm người lại rời khỏi căn hộ. Thật ra mấy ngày trước đó, bọn họ không chỉ đơn thuần là dò đường, mà còn tận dụng hết khả năng để thu thập đủ loại lương thực, quần áo, thuốc men…
Ai cũng không ngốc, đều hiểu rõ thành phố S này không phải nơi có thể ở lâu dài, với năng lực của bọn họ mà miễn cưỡng ở lại thì sớm muộn cũng là tìm đường chết vô ích mà thôi. Vậy nên tất cả đều đang dốc sức gom góp mọi thứ có thể, chỉ để con đường tương lai có thêm một chút ổn định và an toàn.
“A Tuần, tôi… tôi muốn dạy cậu một vài cách phòng thân, cậu thấy… thế nào? Lúc trước tôi nhìn cậu dùng dao cắt tang thi tuy là rất thành thạo, nhưng vẫn cảm thấy không có chiêu thức gì rõ ràng, có lẽ tôi có thể…”
“A Yểu, cậu có chuyện gì đang giấu tôi phải không?”
Nhậm Tuần đột nhiên hỏi.
“Ách…”
Lục Quân Yểu sững người, sau đó nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi gật đầu.
“Ừm, tôi có một bí mật nhỏ, nhưng tôi không cố ý giấu cậu, chỉ là chuyện đó quá kỳ lạ, cậu có thể cho tôi thêm chút thời gian được không? Chờ tôi sắp xếp rõ mọi thứ, nhất định sẽ kể hết cho cậu, thật đó! Không lừa cậu!”
Nhìn bộ dạng sốt ruột của cô gái trước mặt, Nhậm Tuần đột nhiên nở nụ cười, nụ cười ấy khiến cả bầu trời âm u cũng như sáng bừng lên
Bí mật à… trong ba chị em họ, ai mà chẳng có bí mật của riêng mình chứ!
“A Tuần…”
Lục Quân Yểu nhìn vào ánh mắt đột nhiên trở nên xa xăm của người con gái trước mặt, nhẹ giọng gọi một tiếng.
“Ừm? Không phải nói muốn dạy tôi thuật phòng thân sao? Tôi thì rảnh rỗi lắm nhé, không biết cô giáo Lục có thời gian không đây?”
Nhậm Tuần thu hồi ánh mắt, trêu ghẹo nói.
“A Tuần!”
Lục Quân Yểu tâm trạng lập tức sáng bừng lên.
Lúc này, bầu trời ngoài phòng tối sầm xuống, thậm chí còn có thể nghe được tiếng gào rú của tang thi, nhưng lại hoàn toàn không thể ngăn trở dòng chảy ấm áp dịu dàng giữa hai người, còn trong phòng, Tô Lê Âm liền như vậy đứng ở không xa chỗ các cô, vẫn luôn lặng lẽ dõi theo, trong mắt ánh sáng chớp lóe không ngừng, không ai biết cô ta đang nghĩ gì.
Ai cũng không ngốc, đều hiểu rõ thành phố S này không phải nơi có thể ở lâu dài, với năng lực của bọn họ mà miễn cưỡng ở lại thì sớm muộn cũng là tìm đường chết vô ích mà thôi. Vậy nên tất cả đều đang dốc sức gom góp mọi thứ có thể, chỉ để con đường tương lai có thêm một chút ổn định và an toàn.
2
0
2 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
