TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Rồi cô chỉ về phía hai người bạn thân:

“Còn hai người này là chị Tô và chị Nhậm, là hai người chị quý nhất! Trên đường đi chị có kể cho em nghe rồi, còn nhớ không?”

“Chị Tô chào chị, chị Nhậm chào chị!” Tiêu Hữu rất lễ phép cúi đầu chào, sau đó vẫn lặng lẽ nắm tay Lục Quân Yểu.

Ở một bên, ánh mắt Nhậm Tuần khẽ động, khóe mắt thu lại ánh nhìn. Tiêu Hữu… tinh thần hệ dị năng… Nếu không đoán sai thì cậu nhóc này chính là “người kia”… Thế giới này… thật nhỏ.

“A, thì ra là em trai Tiêu Hữu! Nhìn đáng yêu thật đấy!” Tô Lê Âm nở nụ cười ngọt ngào, vừa nói vừa định đưa tay xoa đầu cậu bé, nhưng không ngờ Tiêu Hữu tránh ngay lập tức, khiến cô hơi lúng túng, chỉ có thể xấu hổ thu tay lại.

Tiêu Hữu vẫn cúi đầu, không đáp lại một lời, gương mặt bình tĩnh đến mức khiến người khác khó đoán tâm tư.

Tuy tuổi còn nhỏ, hiểu biết không tính là quá nhiều, nhưng cũng không phải không có đầu óc. Người bên cạnh mặc đồ đen kia lạnh lùng, ít nói thì thôi đi, không đáng bận tâm. Nhưng nữ nhân mặc áo vàng nhạt đối diện, rõ ràng trong mắt có lóe qua một tia ghét bỏ, tưởng rằng cậu nhìn không ra sao?

Cho rằng mình là trẻ con thì không hiểu được ánh mắt của người lớn à?

“À, trước đó thằng bé từng gặp vài chuyện không vui, nên giờ còn hơi sợ người lạ… A Âm, ngại quá nhé!” Lục Quân Yểu hơi ngượng, vội vàng giải thích thay Tiểu Hữu.

Nhưng trong lòng cô cũng mơ hồ cảm thấy kỳ lạ Tiêu Hữu không giống kiểu trẻ con sẽ hành xử như vậy, hôm nay là làm sao thế?

“Không sao đâu, là trẻ con mà!” Tô Lê Âm cười dịu dàng, nhưng trong mắt thoáng lóe lên một tia khó lường, rồi nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Tôi giới thiệu một chút những người đi cùng tôi và A Tuần từ khi mạt thế bắt đầu, mọi người vẫn luôn cùng nhau kề vai chiến đấu tới giờ!”

Cô chỉ lần lượt về phía từng người:

“Đây là Trần Thiến, dị năng hệ tốc độ.”

“Triệu Lỗi, Lương Chính, và Đại Xuyên ba người đều là dị năng hệ lực lượng.”

“Cuối cùng là Thẩm Vân Diệc, anh ấy thức tỉnh mộc hệ.”

Nói đến đây, Tô Lê Âm hơi đỏ mặt, vẻ ngượng ngùng khiến Lục Quân Yểu lập tức nghi hoặc. Thế là cô không nhịn được, lặng lẽ quan sát Thẩm Vân Diệc từ đầu đến chân.

Hắn có mái tóc hơi rối vì vừa giao chiến, sống mũi cao, ánh mắt sâu thẳm, như thể chỉ cần vô tình nhìn vào là có thể khiến người khác sa chân. Dáng người cao lớn rắn rỏi, chắc phải trên mét tám, đứng giữa ba tên đàn ông bình thường càng thêm nổi bật.

Khó trách A Âm lại đỏ mặt thế kia…

Nhưng kỳ lạ là… cái tên Thẩm Vân Diệc nghe quen lắm, hình như cô đã nghe ở đâu đó rồi thì phải?

“Ừm, chào mọi người, tôi là Lục Quân Yểu!” Cô tươi cười chào hỏi.

“Cậu cũng là dị năng giả đúng không?” Trần Thiến, cô gái dị năng hệ tốc độ đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Ừm, mình thuộc hệ băng.”

“Băng hệ à…” Trần Thiến trong mắt thoáng qua một tia ghen tỵ, nhưng rất nhanh liền mỉm cười:

“Một băng hệ, một tinh thần hệ… đội ngũ chúng ta đúng là mạnh lên không ít! Cũng không cần phải luôn bị người nào đó kéo chân sau nữa, ha ha!” Cô nói xong còn liếc xéo đầy ẩn ý.

Lục Quân Yểu nghe vậy, trong lòng lập tức trào lên một cảm giác khó chịu, đôi mày khẽ nhíu lại. Cái gì gọi là kéo chân sau? Cô ta đang nói ai vậy chứ?

Ánh mắt cô vô thức nhìn sang Nhậm Tuần.

“Nhìn tôi làm gì?” Nhậm Tuần khẽ cười, giơ tay chọc nhẹ vào trán cô, “cậu thế nào lại mò được đến đây? Nếu đi tìm bọn tôi, thì cũng nên tới khu chung cư chứ? Nơi này cách đó mấy con phố đấy! Lại lạc đường nữa rồi hả?”

Lục Quân Yểu nghe vậy, khóe miệng khẽ giật, không dám cúi đầu nhìn Tiêu Hữu.

Trước đó cô còn thề thốt chắc nịch rằng mình rất rành đường, kết quả… Trời ơi, đúng là tự làm tự chịu! Mất mặt chết đi được!

6

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.