0 chữ
Chương 19
Chương 19
Không thể phủ nhận, lời đề nghị này vô cùng hấp dẫn. Nhưng Lục Quân Yểu còn có chuyện chưa xong — cô vẫn chưa tìm được A Tuần và A Âm. Làm sao cô có thể rời khỏi thành phố này một cách dứt khoát như vậy được?
“Tôi e là tạm thời không thể đi.” Lục Quân Yểu hơi áy náy, khẽ nói.
“Bằng hữu của tôi còn ở thành phố S. Tôi không thể cứ vậy rời đi. Tôi phải tìm được bọn họ!”
“Cô gái trẻ à, đừng ngốc vậy!” Bác sĩ Trần ở bên cạnh lên tiếng khuyên nhủ chân thành.
“Tận thế đã bắt đầu hơn mười ngày rồi, bằng hữu của cô có lẽ đã rời đi hoặc… không còn nữa. Một mình cô ở lại đây, dù có giỏi đến đâu cũng không thể chống nổi từng đợt tang thi. Tốt nhất vẫn là cùng chúng ta rời đi!”
“Tôi biết.” Lục Quân Yểu nhẹ giọng đáp.
“Nhưng cũng có khả năng bọn họ vẫn chưa rời đi. Dù thế nào, tôi cũng phải tận mắt đi tìm, nếu không… cả đời này tôi sẽ không an lòng.”
Lời đã nói đến mức này, ba người kia cũng không còn cách nào khuyên tiếp, chỉ có thể thở dài buông tay.
Lục Quân Yểu quay sang Tiểu Hữu, nhẹ giọng:
“Tiểu Hữu, hay là em đi cùng họ đi. Họ đông người, lại đi đến nơi an toàn. Còn chị sẽ hướng về trung tâm thành phố nơi đó rất nguy hiểm, tang thi chắc chắn không ít. Em đi theo chị sẽ gặp nguy hiểm lớn…”
“Chị… chị muốn bỏ rơi em sao?” Tiểu Hữu ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, đầy ủy khuất. Cậu bé nắm chặt tay cô, gần như muốn khóc:
“Em chỉ muốn đi cùng chị thôi. Dù nguy hiểm em cũng không sợ. Chị đừng bỏ em lại!”
“Chị sắp đi vào nơi rất nguy hiểm đấy, em thật sự không sợ sao?” Lục Quân Yểu ngồi xuống, đối diện với ánh mắt kiên định của cậu bé.
“Không sợ!” Tiểu Hữu kiên quyết lắc đầu, ánh mắt đen nhánh tràn đầy quyết tâm.
Nghe vậy, Lục Quân Yểu nhẹ nhàng xoa gò má dính mồ hôi của cậu bé, không nói thêm gì, chỉ mỉm cười đứng dậy. Sau đó quay sang ba người trước mặt, bình tĩnh nói:
“Vậy thì, tôi và Tiểu Hữu sẽ không đi cùng các người nữa. Chúng tôi định tiến vào trung tâm thành phố, hướng đi hoàn toàn ngược lại với các người. Tốt nhất là nên chia tay tại đây.”
Nói xong, suýt nữa cô đã theo thói quen chắp tay thi lễ, nhưng may là kịp thời khắc chế, chỉ khẽ gật đầu và nở một nụ cười nhẹ.
Ba người Vệ Mặc, Thạch ca và bác sĩ Trần chỉ lắc đầu rồi quay đi. Tới nước này thì còn nói gì được nữa — trong mắt bọn họ, hai người Lục Quân Yểu và Tiểu Hữu rõ ràng là đang tìm đường chết. Bọn họ đã khuyên rồi, nhưng người ta không nghe thì cũng đành chịu.
“Tôi e là tạm thời không thể đi.” Lục Quân Yểu hơi áy náy, khẽ nói.
“Bằng hữu của tôi còn ở thành phố S. Tôi không thể cứ vậy rời đi. Tôi phải tìm được bọn họ!”
“Cô gái trẻ à, đừng ngốc vậy!” Bác sĩ Trần ở bên cạnh lên tiếng khuyên nhủ chân thành.
“Tận thế đã bắt đầu hơn mười ngày rồi, bằng hữu của cô có lẽ đã rời đi hoặc… không còn nữa. Một mình cô ở lại đây, dù có giỏi đến đâu cũng không thể chống nổi từng đợt tang thi. Tốt nhất vẫn là cùng chúng ta rời đi!”
“Tôi biết.” Lục Quân Yểu nhẹ giọng đáp.
“Nhưng cũng có khả năng bọn họ vẫn chưa rời đi. Dù thế nào, tôi cũng phải tận mắt đi tìm, nếu không… cả đời này tôi sẽ không an lòng.”
Lục Quân Yểu quay sang Tiểu Hữu, nhẹ giọng:
“Tiểu Hữu, hay là em đi cùng họ đi. Họ đông người, lại đi đến nơi an toàn. Còn chị sẽ hướng về trung tâm thành phố nơi đó rất nguy hiểm, tang thi chắc chắn không ít. Em đi theo chị sẽ gặp nguy hiểm lớn…”
“Chị… chị muốn bỏ rơi em sao?” Tiểu Hữu ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, đầy ủy khuất. Cậu bé nắm chặt tay cô, gần như muốn khóc:
“Em chỉ muốn đi cùng chị thôi. Dù nguy hiểm em cũng không sợ. Chị đừng bỏ em lại!”
“Chị sắp đi vào nơi rất nguy hiểm đấy, em thật sự không sợ sao?” Lục Quân Yểu ngồi xuống, đối diện với ánh mắt kiên định của cậu bé.
“Không sợ!” Tiểu Hữu kiên quyết lắc đầu, ánh mắt đen nhánh tràn đầy quyết tâm.
“Vậy thì, tôi và Tiểu Hữu sẽ không đi cùng các người nữa. Chúng tôi định tiến vào trung tâm thành phố, hướng đi hoàn toàn ngược lại với các người. Tốt nhất là nên chia tay tại đây.”
Nói xong, suýt nữa cô đã theo thói quen chắp tay thi lễ, nhưng may là kịp thời khắc chế, chỉ khẽ gật đầu và nở một nụ cười nhẹ.
Ba người Vệ Mặc, Thạch ca và bác sĩ Trần chỉ lắc đầu rồi quay đi. Tới nước này thì còn nói gì được nữa — trong mắt bọn họ, hai người Lục Quân Yểu và Tiểu Hữu rõ ràng là đang tìm đường chết. Bọn họ đã khuyên rồi, nhưng người ta không nghe thì cũng đành chịu.
7
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
