0 chữ
Chương 18
Chương 18
“Em…” Nhìn tình huống bên kia đang khẩn cấp, cô không hỏi nhiều, chỉ để lại một câu:
“Đừng chạy loạn!” Rồi siết chặt món đồ vừa nhận được trong tay, xông thẳng ra ngoài.
Đây đã là lần thứ hai cô cầm loại tinh thể này trong lúc sử dụng dị năng. Cả hai lần, đều là vào thời điểm năng lượng trong cơ thể gần cạn kiệt, tinh thể trong tay liền lập tức truyền vào cô một nguồn lực lượng mạnh mẽ.
Lục Quân Yểu lập tức hiểu ra dị năng và loại tinh thể này có liên hệ với nhau. Hoặc nói đúng hơn, tinh thể ấy chứa năng lượng, mà dị năng giả có thể hấp thu trực tiếp.
Để kiểm chứng giả thuyết, cô vận ra một luồng hàn khí từ trong cơ thể, bao lấy khối tinh thể. Quả nhiên một luồng sức mạnh tràn đầy sinh lực lập tức từ lòng bàn tay tuôn ra khắp toàn thân.
Đôi mắt cô sáng lên: không sai! Cảm giác tinh thần cũng lập tức khôi phục rất nhiều!
Múa trường kiếm trong tay, thân ảnh Lục Quân Yểu trở nên nhẹ nhàng, linh hoạt, động tác càng thêm lưu loát. Mỗi lần vung kiếm là một con tang thi ngã xuống, chiêu thức trước còn cứng đờ thì giờ đã nhuyễn chuyển như nước, thân thể cô dường như cũng dần thích nghi với tiết tấu và chiến đấu.
Cho đến khi con tang thi cuối cùng gục xuống, tất cả mọi người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Thạch ca nhanh chóng kiểm tra nhân số. Trừ Lục Quân Yểu và Tiểu Hữu đến muộn, từ bệnh viện ban đầu có 26 người chạy ra, giờ chỉ còn lại 20 người — bao gồm cả hắn và Vệ Mặc.
Trong trận chiến vừa rồi, đã có 6 người bỏ mạng.
Nhìn những gương mặt quen thuộc giờ nằm bất động trên đất, ngay cả người sắt đá như Thạch ca cũng không khỏi sinh lòng bi thương. Mà thân nhân, bạn bè của những người tử nạn thì ngồi bên thi thể, nghẹn ngào khóc nức nở, không dám khóc lớn, sợ lại dẫn tang thi đến.
Thấy cảnh đó, Lục Quân Yểu chỉ có thể thở dài, lặng lẽ lùi về bên cạnh Tiểu Hữu, rồi gắt gao nắm lấy tay cậu bé.
Bên kia, Thạch ca và Vệ Mặc không biết đã bàn bạc gì với nhau, sau đó cùng nhau đi về phía Lục Quân Yểu. Người mở lời vẫn là Thạch ca:
“Lục tiểu thư, không biết tiếp theo cô định đi đâu? Tôi với bác sĩ Vệ vừa bàn bạc xong, định đi về phía Bắc, hướng tới thành phố B. Bên đó là khu trú ẩn của chính phủ, hẳn là có quân đội đóng, dân cư cũng đông hơn. Ba người chúng ta đều là dị năng giả, nếu kết bạn đồng hành thì khả năng sống sót tới được nơi an toàn sẽ cao hơn rất nhiều. Cô thấy sao?”
“Đừng chạy loạn!” Rồi siết chặt món đồ vừa nhận được trong tay, xông thẳng ra ngoài.
Đây đã là lần thứ hai cô cầm loại tinh thể này trong lúc sử dụng dị năng. Cả hai lần, đều là vào thời điểm năng lượng trong cơ thể gần cạn kiệt, tinh thể trong tay liền lập tức truyền vào cô một nguồn lực lượng mạnh mẽ.
Lục Quân Yểu lập tức hiểu ra dị năng và loại tinh thể này có liên hệ với nhau. Hoặc nói đúng hơn, tinh thể ấy chứa năng lượng, mà dị năng giả có thể hấp thu trực tiếp.
Để kiểm chứng giả thuyết, cô vận ra một luồng hàn khí từ trong cơ thể, bao lấy khối tinh thể. Quả nhiên một luồng sức mạnh tràn đầy sinh lực lập tức từ lòng bàn tay tuôn ra khắp toàn thân.
Múa trường kiếm trong tay, thân ảnh Lục Quân Yểu trở nên nhẹ nhàng, linh hoạt, động tác càng thêm lưu loát. Mỗi lần vung kiếm là một con tang thi ngã xuống, chiêu thức trước còn cứng đờ thì giờ đã nhuyễn chuyển như nước, thân thể cô dường như cũng dần thích nghi với tiết tấu và chiến đấu.
Cho đến khi con tang thi cuối cùng gục xuống, tất cả mọi người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Thạch ca nhanh chóng kiểm tra nhân số. Trừ Lục Quân Yểu và Tiểu Hữu đến muộn, từ bệnh viện ban đầu có 26 người chạy ra, giờ chỉ còn lại 20 người — bao gồm cả hắn và Vệ Mặc.
Trong trận chiến vừa rồi, đã có 6 người bỏ mạng.
Nhìn những gương mặt quen thuộc giờ nằm bất động trên đất, ngay cả người sắt đá như Thạch ca cũng không khỏi sinh lòng bi thương. Mà thân nhân, bạn bè của những người tử nạn thì ngồi bên thi thể, nghẹn ngào khóc nức nở, không dám khóc lớn, sợ lại dẫn tang thi đến.
Bên kia, Thạch ca và Vệ Mặc không biết đã bàn bạc gì với nhau, sau đó cùng nhau đi về phía Lục Quân Yểu. Người mở lời vẫn là Thạch ca:
“Lục tiểu thư, không biết tiếp theo cô định đi đâu? Tôi với bác sĩ Vệ vừa bàn bạc xong, định đi về phía Bắc, hướng tới thành phố B. Bên đó là khu trú ẩn của chính phủ, hẳn là có quân đội đóng, dân cư cũng đông hơn. Ba người chúng ta đều là dị năng giả, nếu kết bạn đồng hành thì khả năng sống sót tới được nơi an toàn sẽ cao hơn rất nhiều. Cô thấy sao?”
7
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
