TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Có lẽ vì bị cô ta kéo vướng tay chân quá lâu, Lục Quân Yểu tận mắt thấy Thạch ca bất ngờ quay người lại, thẳng tay đẩy cô ta về phía tang thi.

“Thạch…” Cô ta mắt trừng lớn, không thể tin nổi, nhưng câu nói chưa dứt, cổ họng đã bị một con tang thi bên cạnh cắn nát.

Lục Quân Yểu chỉ liếc qua một cái, hơi nhíu mày, rồi lập tức tiếp tục vung kiếm mở đường. Người phụ nữ như vậy… cho dù không chết ở đây, thì về sau cũng chẳng đi được bao xa.

Ra khỏi cửa, Lục Quân Yểu mới phát hiện bên ngoài còn đáng sợ hơn – tang thi nhiều đến mức kinh khủng, tầng tầng lớp lớp, chỉ nhìn thôi cũng khiến da đầu tê dại. Cô hít sâu một hơi, đang định tiếp tục xông về phía trước, thì bàn tay bỗng bị cậu bé phía sau kéo lại.

“Chị, cái này cho chị!” Cậu bé vừa nói, vừa đưa cho cô một vật gì đó.

Lục Quân Yểu cúi đầu nhìn, phát hiện thứ được đặt trong tay mình chính là khối tinh thể cô từng nhặt được từ xác tang thi. Không đúng cái này còn sáng hơn, và lớn hơn.

Trước đó tinh thể cô nhặt chỉ cỡ hạt gạo, còn cái mà cậu bé đưa hiện tại ít nhất to bằng hạt đậu xanh.

Tang thi bên cạnh lại tiếp tục lao tới, Lục Quân Yểu không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp siết chặt khối tinh thể trong tay, vung kiếm chém rơi đầu một con tang thi đang bổ nhào đến.

Ngay lúc đó, cậu bé tên Tiểu Hữu sau khi nhét đồ vào tay cô, lập tức cầm gậy gỗ, không nói không rằng lao về một hướng khác.

“Tiểu Hữu! Cháu đi đâu đấy? Tiểu Hữu!”

Ông lão hoảng hốt hét lớn gọi cậu bé.

Lục Quân Yểu thoáng liếc nhìn theo, liền trông thấy Tiểu Hữu lợi dụng thân hình nhỏ nhắn linh hoạt, len lỏi giữa đám tang thi, trái né phải tránh, phóng thẳng về phía một nơi nào đó. Có mấy lần, móng vuốt bén nhọn của tang thi sượt ngay qua sát mặt cậu, khiến Lục Quân Yểu cũng phải toát mồ hôi lạnh.

Đứa nhỏ này… muốn làm gì vậy?

Cô vừa vung kiếm đánh bay một tang thi đang lao đến, vừa cảm thấy ngực dâng lên một trận nghẹn ngào, sắc mặt vốn mới khôi phục được chút ít lại trắng bệch hẳn đi. Tay cầm kiếm bắt đầu cảm thấy yếu đi, nhưng cô vẫn cố gắng lao về phía Tiểu Hữu.

“A! Tiểu Hữu!” Ông lão bỗng kinh hãi hét lớn.

Lục Quân Yểu ngẩng đầu nhìn theo, chỉ thấy vài con tang thi đã vây quanh cậu bé, đồng thời cùng lúc vung móng vuốt nhào tới.

Trong lòng cô rối loạn, lập tức vận lực, một luồng khí lạnh ngưng tụ tại lòng bàn tay trái.

Một lần nữa, luồng sức mạnh quen thuộc lại bùng lên trong cơ thể, khiến tinh thần cô chấn động. Cô giơ tay, chuẩn bị phát động băng trùy nhưng chưa kịp ra tay thì hai con tang thi vây quanh Tiểu Hữu lại vô duyên vô cớ ngã gục xuống, ngay sau đó, cậu bé lảo đảo phá vòng vây chạy ra, ánh mắt hoảng hốt, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó.

6

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.