TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Quyển 1 - Chương 14

Vì sự cố mặc đồ nữ rồi bị sờ ngực lần này, Tiêu Nhiên vừa xấu hổ vừa tức giận, quyết định ít nhất ba ngày không nấu cơm cho Mộ Nhã Nhạc để cho cô ta một bài học, để cô ta biết mình không phải là người tùy tiện!

Đáng tiếc, ngày hôm sau khi Mộ Nhã Nhạc bày ra vẻ đáng thương đến cửa xin cơm, Tiêu Nhiên lại mềm lòng. Thôi vậy, Mộ Nhã Nhạc đâu biết mình là con gái, cô ta chỉ nghĩ mình sờ trúng miếng độn ngực silicon thôi! Hơn nữa, cô ta bắt mình mặc đồ nữ cũng vì hiểu lầm mình là một tay chơi giả gái chuyên nghiệp, sợ mình bức bối khó chịu nên mới mua về cho mình mặc để thỏa cơn ghiền, chắc là… vậy đi?

“Haizz, thôi kệ, người ta là con gái, sáng sớm đã phải dậy đi làm, không ăn sáng sẽ hại dạ dày.”

【???】 Chị gái à, hay chị cưới quách Mộ Nhã Nhạc đi cho rồi!

Sau khi bị Tiêu Nhiên ném miếng độn ngực silicon vào mặt, Mộ Nhã Nhạc cũng nhận ra mình đã thực sự chọc giận một người vốn hiền lành như Tiêu Nhiên. Vì thế, khi mặt dày đến ăn sáng vào ngày hôm sau, cô tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng. Sự ngoan ngoãn đó chỉ kéo dài đến tối, khi cô tan làm trở về căn hộ của mình, nhìn thấy đống quần áo mình mua trên sô pha, lòng Mộ Nhã Nhạc lại bắt đầu ngứa ngáy không yên.

“Haizz, Tiêu Nhiên hợp mặc đồ nữ thế cơ mà! Tại sao lại không muốn mặc tiếp nhỉ?” Mộ Nhã Nhạc ngồi trên sô pha, tay mân mê miếng độn ngực mà tối qua Tiêu Nhiên đã ném vào mặt mình, cúi đầu trầm tư. “Hay là cậu ta ngại?” Mộ Nhã Nhạc bóp đi bóp lại miếng độn ngực, cuối cùng chán nản vứt nó đi, chậc, cảm giác này đúng là bình thường, mình vẫn thích cảm giác khi Tiêu Nhiên mặc nó hơn. Tại sao cùng là miếng độn ngực mà khi có người mặc và không có người mặc, cảm giác lại khác nhau nhiều đến thế nhỉ?

A… muốn xem Tiêu Nhiên mặc những bộ đồ nữ khác quá đi…

Mộ Nhã Nhạc ngẩn ngơ nhìn đống quần áo chất cao như núi, trong đầu lại bắt đầu tưởng tượng không kiểm soát.

Đáng tiếc, cô cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.

Vì ba bữa cơm của mình, và cũng vì không muốn mối quan hệ giữa mình và Tiêu Nhiên trở nên căng thẳng hơn, Mộ Nhã Nhạc chỉ đành chôn chặt những ảo tưởng này sâu trong lòng.

Về phía Tiêu Nhiên, sau khi đã mặc bộ đồ y tá váy ngắn táo bạo đến vậy mà Mộ Nhã Nhạc vẫn không nhận ra giới tính thật của mình, cô đã hoàn toàn tuyệt vọng. Xem ra, lớp hào quang mà chủ hệ thống tạo ra thật sự quá mạnh mẽ!

“Bạn nhỏ đáng yêu, cậu nói xem, hay là tôi cứ giấu giới tính như vậy cho hết ba năm luôn được không?”

【Chị gái, nhưng Mộ Nhã Nhạc bây giờ thích chị rồi, chị với cả cái danh “chuyên gia giả gái” đều được thích tất, em thấy dù hợp đồng ba năm kết thúc, cô ta cũng sẽ không buông tha cho chị đâu…】

“Vậy phải làm sao bây giờ…” Nghe hệ thống nhắc nhở, Tiêu Nhiên lại nhớ đến cái đêm bị Mộ Nhã Nhạc cưỡng hôn.

【Chị gái, thật ra hôm qua lúc Mộ Nhã Nhạc sờ ngực chị, sao chị không giữ tay cô ta lại rồi nói luôn: Đây là ngực thật, tôi là con gái!】

“…Làm sao tôi có thể làm chuyện không biết xấu hổ như vậy được! Hơn nữa, tôi sợ cô ta trả thù.” Hết cách, không thể trách Tiêu Nhiên quá nhát gan, cái kết của gã trai bao nguyên bản trong rạp xiếc dị dạng thật sự đã để lại cho cô một bóng ma quá lớn. “Thôi, chuyện này cứ tạm gác lại đã.”

Thế là, chuyện của Tiêu Nhiên bị gác lại, và đống đồ nữ mà Mộ Nhã Nhạc mua cho cô cũng bị gác lại theo.

Cứ thế hơn nửa tháng trôi qua.

Vào một buổi sáng bình thường, Tiêu Nhiên bị một loạt cuộc gọi dồn dập đánh thức. Mở điện thoại lên xem, là một số lạ. Ở thế giới song song xa lạ này, Tiêu Nhiên luôn cúp máy ngay khi thấy số lạ.

Thế nhưng, chiếc điện thoại vừa im lặng được vài giây lại bắt đầu reo lên tiếng tin nhắn, hết tin này đến tin khác.

【Tiểu Nhiên, là Cừ Dương đây. Tối nay chúng ta gặp nhau một lát đi? Anh có một mối làm ăn lớn muốn tìm cậu.】

【Tiểu Nhiên, mối này cậu tuyệt đối không thể lỗ được, chỉ cần thành công, cậu sẽ có tiền tiêu không hết, không cần phải ở bên cạnh bà già giàu có đó chịu đựng những sở thích quái đản của cô ta nữa.】

【Tiêu Nhiên, cậu mà không trả lời, tôi sẽ đăng hết mấy tấm ảnh này của cậu lên mạng!】

Ngay sau đó, một tin nhắn hình ảnh được gửi tới.

Tiêu Nhiên nhìn mấy tấm ảnh vừa được gửi đến, mặt mày tái mét.

Trong ảnh là một cô gái trẻ trong bộ trang phục bó sát kỳ quặc, tay cầm một cây roi, tạo đủ loại tư thế kỳ quái. Cô gái còn rất trẻ, nhưng nhìn khuôn mặt thì có thể nhận ra ngay, đó chính là Tiêu Nhiên của những năm tháng thanh xuân hơn.

“Hệ thống! Mấy tấm ảnh này là sao vậy?”

【Chị gái…】 Hệ thống cố gắng nhìn trừng trừng vào một mảng bị làm mờ trước mắt nhưng vẫn không thấy gì, 【Em không thấy gì cả, chị nhận được ảnh gì vậy?】

“…Là ảnh gã trai bao lúc còn rất trẻ, trông như vẫn đang đi học, mặc một bộ đồ… rất thiếu đứng đắn, cầm roi, tạo dáng không đàng hoàng.” Tiêu Nhiên khó khăn thuật lại nội dung trong ảnh kèm theo quan điểm cá nhân của mình cho hệ thống.

Dựa trên mô tả của Tiêu Nhiên, hệ thống quét lại cơ sở dữ liệu ban đầu và cuối cùng tìm ra mấy tấm ảnh rất giống với lời cô miêu tả.

【Chị gái, ý chị là ảnh gã trai bao mặc một bộ đồ da bó sát màu đen, khóa kéo trước ngực kéo xuống tận rốn, bên trong độn một cặp ngực giả ơi là giả, còn giả hơn cả miếng silicon mà Mộ Nhã Nhạc đưa cho chị, bên dưới mặc quần da siêu ngắn rách vài chỗ, chân đi giày cao gót 20 phân…】

“Được rồi được rồi, không cần phải tả chi tiết như vậy! Chính là mấy tấm ảnh đó, là sao vậy? Gã trai bao đó có sở thích mặc đồ nữ từ nhỏ à?”

【…Chị gái, chị quên rồi sao, sau khi được chủ hệ thống chỉnh sửa, giới tính của gã trai bao đã được đổi thành nữ rồi mà? Nhưng bộ đồ này đúng là vẫn còn tồn tại từ trước khi dữ liệu bị sửa đổi. Chuyện là thế này, hồi cấp ba, vì có vẻ ngoài ưa nhìn nên gã trai bao đã được một câu lạc bộ cosplay chiêu mộ với giá cao. Hầu hết ảnh của gã trong câu lạc bộ đều là ảnh mặc đồ nam, chỉ có bộ đồ nữ này là do một lần thua cược với người ta nên bị bắt mặc. Không ngờ Cừ Dương lại có thể moi ra được tấm ảnh từ xa xưa như vậy!】

“…” Nghe hệ thống giải thích xong, sắc mặt Tiêu Nhiên càng tệ hơn. Gã trai bao này, sao không thể ngoan ngoãn học hành tử tế, rảnh rỗi lại đi tham gia câu lạc bộ cosplay làm gì! Giờ lại để lại cho mình một cục rắc rối to đùng!

Thấy Tiêu Nhiên không vui, hệ thống cẩn thận hỏi: 【Chị gái, nếu mấy tấm ảnh này bị Cừ Dương đăng lên mạng, chẳng phải chị có thể gián tiếp cho Mộ Nhã Nhạc biết giới tính thật của mình sao?】

“Không! Không thể để cậu ta đăng lên mạng được!” Tiêu Nhiên siết chặt điện thoại, vẻ mặt ôn hòa thường ngày hiếm khi lộ ra nét dữ tợn. “Ảnh đáng xấu hổ như vậy sao có thể đăng lên mạng được! Dù người chụp là gã trai bao nhưng trên đó là mặt của tôi mà!”

【Vậy thì…】 Hệ thống đang định hỏi Tiêu Nhiên tính xử lý thế nào thì lại có một tin nhắn nữa gửi đến.

【Tiêu Nhiên, đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi! Cho cậu cơ hội cuối cùng, trả lời ngay lập tức. Nếu không, tôi không chỉ đăng ảnh của cậu lên mạng mà còn ghi rõ cậu hiện là bạn trai của tổng tài tập đoàn Mộ thị, vì sở thích quái đản của Mộ Nhã Nhạc nên cậu toàn phải mặc mấy bộ đồ kỳ quặc! Tôi nghĩ, chỉ cần tin đồn này lan ra, vì cậu mà thanh danh của bà chủ nhà cậu bị ảnh hưởng, e là cậu sẽ bị cô ta trả thù một cách rất đáng sợ đấy nhỉ?】

Trước đó, Tiêu Nhiên đã nói cho Cừ Dương biết giới tính thật của mình, Cừ Dương cứ ngỡ Mộ Nhã Nhạc cũng biết chuyện, còn việc tại sao lại công bố là bạn trai thì chỉ đơn giản nghĩ đó là sở thích kỳ quặc của nhà giàu.

【Vậy cậu không sợ bị Mộ Nhã Nhạc trả thù à?】 Để ngăn Cừ Dương làm bừa, Tiêu Nhiên vội vàng trả lời một tin nhắn.

【Ha, Tiêu Nhiên, lần nào cậu cũng phải để tôi ép như vậy mới vui đúng không? Yên tâm, tôi cũng tìm được chỗ dựa lớn rồi! Bà chủ nhà cậu có trả thù thì cũng sẽ có người đứng ra đỡ cho tôi! Sao nào? Tối nay ra gặp tôi một lát nhé?】

Rốt cuộc Cừ Dương muốn làm gì? Tiêu Nhiên phiền muộn nhìn chằm chằm vào điện thoại. Gần đây ngày nào cô cũng ăn tối cùng Mộ Nhã Nhạc, ăn xong Mộ Nhã Nhạc còn ở lại căn hộ của cô xem TV đến rất khuya, cô làm gì có thời gian ra ngoài gặp Cừ Dương! Trừ phi cô đợi Mộ Nhã Nhạc về căn hộ của mình, rồi nhân lúc Mộ Nhã Nhạc đã ngủ mới có thể ra ngoài.

Nửa đêm nửa hôm ra ngoài gặp một người đàn ông, Tiêu Nhiên vô cùng khó chịu. Nhưng, nếu không đi…

“Trời ơi, là Tiêu Nhiên kìa! Cậu xem mấy tấm ảnh của cô ta trên mạng chưa?”

“Xem rồi xem rồi! Mẹ ơi! Không ngờ luôn, bề ngoài trông đàng hoàng thế mà lại mặc đồ như vậy để chụp mấy kiểu ảnh đó!”

“Chậc chậc, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Uổng công tôi cứ nghĩ cô ta là một người dịu dàng chu đáo, ai ngờ lại…”

Tiêu Nhiên dường như đã thấy trước được tương lai mình trở thành tâm điểm bàn tán của người khác.

Cục bông trắng lơ lửng giữa không trung, nhìn Tiêu Nhiên bực bội vò mái tóc ngắn của mình thành một tổ quạ, khó hiểu hỏi: 【Chị gái, mấy tấm ảnh này cũng đâu có hở hang lắm đâu! Với lại, thời cấp ba ai mà chẳng có vài tấm ảnh trẻ trâu sống ảo? Em thấy…】

“Không… cậu không hiểu đâu!” Tiêu Nhiên cuối cùng cũng cầm lấy điện thoại, nhanh chóng gõ lên màn hình. Cô đồng ý gặp Cừ Dương vào buổi tối.

Hệ thống sẽ không bao giờ hiểu được, với một người xuất thân từ gia đình gia giáo, nền nếp đến tận xương tủy như Tiêu Nhiên, những tấm ảnh mặc đồ da bó sát và quần soóc ngắn đó chẳng khác nào một scandal ảnh nóng.

Còn không thể chấp nhận được hơn cả lần mặc bộ đồ y tá váy ngắn!

“Mặc như vậy thì khác gì cởi trần khoe ngực chứ!”

Tiêu Nhiên trả lời tin nhắn của Cừ Dương xong liền xóa hết tất cả ảnh trong khung chat.

Chỉ là ngực giả thôi mà, có cần phải làm quá lên vậy không?

Hệ thống nuốt những lời này vào trong, lúc này nó không dám đổ thêm dầu vào lửa khi Tiêu Nhiên đang tức giận.

Tiêu Nhiên và Cừ Dương hẹn gặp nhau lúc 11 giờ 30 tối tại một quán bar bình thường.

Đêm đó, Mộ Nhã Nhạc ở lại căn hộ của Tiêu Nhiên đến hơn 10 giờ, ngáp một cái rồi chúc Tiêu Nhiên ngủ ngon, sau đó đứng dậy về căn hộ của mình. Tiêu Nhiên đợi Mộ Nhã Nhạc đi khỏi, tiếp tục ngồi trên sô pha thêm hai mươi phút nữa mới thay đồ ra ngoài.

0

0

6 ngày trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.