TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Bởi vì, cái hệ thống này đúng là “không phải thứ tử tế gì cho cam.”

Hạ Chiêu một mực khẳng định: “Tôi là bị lừa bán! Rõ ràng là bị ép bán sang thế giới khác lao động khổ sai!"

Còn hệ thống thì sao ư?

Nó im thin thít. Không phủ nhận. Cũng chẳng dám nói “không phải”.

Từ một người ngồi mát hưởng ba căn nhà cho thuê, sống đời nhàn nhã như tiên giữa trần gian, Hạ Chiêu sau khi xuyên không chỉ còn biết nằm dài trong một căn phòng trọ nhỏ xíu, ngửa mặt lên trần nhà mà... thở dài thườn thượt.

Sự chênh lệch này, nói ra thật khiến người nghe cũng phải rơi nước mắt, người ngoài nhìn vào chỉ biết thở than: "Đời đúng là chẳng ai lường trước được chữ nghèo!"

Đến cả trong mơ, Hạ Chiêu cũng chưa từng nghĩ có ngày mình lại sa cơ đến mức... nghèo đến thế này.

Ngay sau khi vừa xuyên qua, Hạ Chiêu đã nằm vật ra trong phòng trọ, suýt nữa thì... thở không nổi luôn. Cô không thể tin được, cái kẻ nào có tài làm cò nhà như vậy, lại dám cho thuê một căn phòng rộng có 120 mét vuông, còn chia thành sáu phòng nhỏ xíu, mỗi phòng 800 đồng thuê một tháng. Hệ thống lại cấp cho Hạ Chiêu... chính là phòng bé nhất trong số đó.

Chưa hết, theo thỏa thuận, tiền thuê từ giờ trở đi là do chính Hạ Chiêu tự nghĩ cách kiếm.

Hạ Chiêu thật sự không nghĩ mình sẽ phải ra ngoài mở quán. Phản ứng đầu tiên của cô là: “Chết thật, chắc mình xuyên không lần nữa là xong!” Nghĩ vậy, cô còn mơ mộng rằng có thể "quẩy" một cái rồi quay về thế giới cũ. Nhưng hệ thống thì chẳng cho cô cơ hội nào còn khẳng định chắc nịch là không thể trở lại.

Mà dù sao thì cô cũng đói meo cả ngày rồi, chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc... bắt đầu cuộc sống quán xá.

Vậy là, bước đầu tiên trong hành trình mở quán của Hạ Chiêu chính là - học nghề.

Với Hạ Chiêu, một người sống cả đời chưa từng làm một bữa cơm, làm sao cô có thể đột nhiên nhảy ra ngoài mở quán được? Đến khi bị hệ thống "kéo" vào không gian huấn luyện thì nó bắt đầu dạy cô cách làm món ăn.

Vì thấy Hạ Chiêu quá đáng thương, hệ thống cũng không nỡ làm khó bèn đưa cho cô ba lựa chọn đơn giản: mì Dương Xuân, cháo gạo kê và cơm trắng.

Hạ Chiêu không cần suy nghĩ nhiều chọn ngay cơm trắng, vì đơn giản là cô biết... cơm trắng là món dễ nhất mà!

Thực sự mà nói, mì Dương Xuân thì phải tự mình đun nước, cháo gạo kê lại cần canh lửa nhỏ hầm từ từ, còn gạo cơm thì chỉ cần một cái nồi cơm điện là xong.

6

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.