0 chữ
Chương 48
Chương 48: Hảo cảm, hảo cảm, mỗi ngày hỏi tám trăm lần hảo cảm!
“Chủ nhân! Chủ nhân! Hảo cảm đã lên tới 6% rồi! Ngài phải biết trân trọng đó!” hệ thống cuống cuồng hét lên.
Sát ý trong lòng Tiết Trầm Cảnh khựng lại đôi chút, chàng cố đè nén cơn bốc đồng muốn bóp gãy cổ Đan Đỉnh Hạc, dưới sự lải nhải của hệ thống, miễn cưỡng đè nén sát ý quay đầu quay lại.
“A Tưu, thϊếp thấy mu bàn tay chàng hình như bị phỏng rồi. Để thϊếp bôi chút thuốc cho chàng nhé.” Ngu Ý bước đến trước mặt chàng, trên tay cầm thuốc trị bỏng, ngẩng mặt lên mỉm cười dịu dàng với chàng.
Tiết Trầm Cảnh sững người một thoáng, lập tức giấu tay ra sau lưng. Dưới lớp da trên mu bàn tay chàng có gì đó đang cuồn cuộn chuyển động, chỉ chốc lát sau, trên lớp da vốn trơn nhẵn ấy liền nổi lên hai bọng nước đỏ au.
Ngu Ý thúc giục: “Đưa tay cho thϊếp đi mà, đừng giấu nữa, lúc trước thϊếp đã thấy rồi.”
Tiết Trầm Cảnh nghe lời đưa tay cho nàng. Bàn tay thiếu niên thon dài, các khớp xương rõ ràng, lòng bàn tay vẫn lạnh như mọi khi, như sương mai mùa đông, cái lạnh ẩm ướt thấm tận xương tủy. Dưới lớp da bị phỏng đỏ còn có thể thấy rõ đường gân xanh.
Ngu Ý nâng tay chàng lên, khẽ thổi nhẹ bên môi, rồi ngẩng mặt trừng chàng, vừa trách móc vừa đau lòng nói: “Sau này nếu chàng bị thương thì đừng giấu, đừng chịu đựng một mình nữa, bôi thuốc vào là đỡ ngay thôi.”
Đôi mắt nàng rực rỡ như hoa đào, hàng mi dài cong vυ"t, ánh nắng rực rỡ phản chiếu trong mắt nàng, như một hồ suối ấm áp, ngọt ngào khiến người ta say lòng.
Tiết Trầm Cảnh bất giác thất thần trong đôi mắt ngọt ngào ấy một khắc, rồi nhanh chóng tỉnh táo lại, trong lòng hỏi: “Hảo cảm.”
Hệ thống: “...” Hảo cảm, hảo cảm, mỗi ngày hỏi tám trăm lần hảo cảm! Hỏi xong lại tức giận, lại bắt nó dỗ dành, rốt cuộc có bao giờ chấm dứt không hả?
Lúc này bầu không khí tốt như vậy, hệ thống không muốn phá hỏng nên không trả lời.
Dù hệ thống không đáp, Tiết Trầm Cảnh cũng đoán được. Cô nàng này miệng thì luôn nói ngọt, diện mạo dịu dàng ngọt ngào, nhìn chàng bằng ánh mắt như thể tâm can đều đặt hết trên chàng, như thể rất rất thích chàng, nhưng thật ra lòng lại cứng rắn hơn bất cứ ai.
Hừ, "sắt đá vô tình" chính là để nói về nàng đó.
Tiết Trầm Cảnh trước giờ luôn cho rằng, con nhân tuy thông minh nhưng cũng dễ bị lừa. Chàng chỉ cần gieo vào lòng họ một nhận thức không thể phá bỏ thì bộ não của họ sẽ tự động hoàn thiện và hợp lý hóa sự tồn tại của nhận thức đó.
Sát ý trong lòng Tiết Trầm Cảnh khựng lại đôi chút, chàng cố đè nén cơn bốc đồng muốn bóp gãy cổ Đan Đỉnh Hạc, dưới sự lải nhải của hệ thống, miễn cưỡng đè nén sát ý quay đầu quay lại.
“A Tưu, thϊếp thấy mu bàn tay chàng hình như bị phỏng rồi. Để thϊếp bôi chút thuốc cho chàng nhé.” Ngu Ý bước đến trước mặt chàng, trên tay cầm thuốc trị bỏng, ngẩng mặt lên mỉm cười dịu dàng với chàng.
Tiết Trầm Cảnh sững người một thoáng, lập tức giấu tay ra sau lưng. Dưới lớp da trên mu bàn tay chàng có gì đó đang cuồn cuộn chuyển động, chỉ chốc lát sau, trên lớp da vốn trơn nhẵn ấy liền nổi lên hai bọng nước đỏ au.
Ngu Ý thúc giục: “Đưa tay cho thϊếp đi mà, đừng giấu nữa, lúc trước thϊếp đã thấy rồi.”
Ngu Ý nâng tay chàng lên, khẽ thổi nhẹ bên môi, rồi ngẩng mặt trừng chàng, vừa trách móc vừa đau lòng nói: “Sau này nếu chàng bị thương thì đừng giấu, đừng chịu đựng một mình nữa, bôi thuốc vào là đỡ ngay thôi.”
Đôi mắt nàng rực rỡ như hoa đào, hàng mi dài cong vυ"t, ánh nắng rực rỡ phản chiếu trong mắt nàng, như một hồ suối ấm áp, ngọt ngào khiến người ta say lòng.
Tiết Trầm Cảnh bất giác thất thần trong đôi mắt ngọt ngào ấy một khắc, rồi nhanh chóng tỉnh táo lại, trong lòng hỏi: “Hảo cảm.”
Hệ thống: “...” Hảo cảm, hảo cảm, mỗi ngày hỏi tám trăm lần hảo cảm! Hỏi xong lại tức giận, lại bắt nó dỗ dành, rốt cuộc có bao giờ chấm dứt không hả?
Dù hệ thống không đáp, Tiết Trầm Cảnh cũng đoán được. Cô nàng này miệng thì luôn nói ngọt, diện mạo dịu dàng ngọt ngào, nhìn chàng bằng ánh mắt như thể tâm can đều đặt hết trên chàng, như thể rất rất thích chàng, nhưng thật ra lòng lại cứng rắn hơn bất cứ ai.
Hừ, "sắt đá vô tình" chính là để nói về nàng đó.
Tiết Trầm Cảnh trước giờ luôn cho rằng, con nhân tuy thông minh nhưng cũng dễ bị lừa. Chàng chỉ cần gieo vào lòng họ một nhận thức không thể phá bỏ thì bộ não của họ sẽ tự động hoàn thiện và hợp lý hóa sự tồn tại của nhận thức đó.
14
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
