0 chữ
Chương 47
Chương 47: Chủ nhân, ngài đã thành công một nửa rồi đó!
Bữa cơm này của Tiết Trầm Cảnh nấu ra tuy vất vả, nhưng nhờ có hệ thống chỉ dạy từng bước một nên thành phẩm cuối cùng cũng không tệ. Hệ thống thấy Ngu Ý ăn đến mức mắt cong cong, cả khuôn mặt tràn đầy mãn nguyện thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Thấy chưa, ta đã nói chủ nhân làm rất tốt mà.” Hệ thống cổ vũ ký chủ của mình: “Muốn nắm được trái tim một người phụ nữ thì trước tiên phải nắm được dạ dày của nàng. Chủ nhân, ngài đã thành công một nửa rồi đó!”
Tiết Trầm Cảnh gắp một đũa thức ăn cho Ngu Ý, mỉm cười dịu dàng, nhưng trong lòng lạnh lẽo hỏi: “Độ hảo cảm.”
Hệ thống: “...”
Hệ thống lập tức im bặt.
Đợi Ngu Ý dùng cơm xong, Tiết Trầm Cảnh ăn hết chỗ thức ăn còn thừa trong đĩa. Tuy lúc nấu ăn chàng bị bỏng không ít, nhưng hương vị thành phẩm quả thật cũng khá ngon.
Huống hồ đây là món ăn do chính tay chàng làm ra, sao có thể lãng phí cho được.
Sau khi dọn dẹp xong bát đũa, Tiết Trầm Cảnh lại phải đi hấp cá cho con tiên hạc kia. Nó đâu giống một con hạc, còn giống một con heo thì đúng hơn, một bữa có thể ăn hết tám con cá, cá sống nó không thích, chín quá cũng không ăn, mặn quá thì không được, nhạt quá nó cũng bỏ.
Hơn nữa, Hạc sư huynh cực kỳ không ưa Tiết Trầm Cảnh, chỉ cần có cơ hội là muốn xông lên mổ chàng một cái. Con súc sinh này còn biết lựa thời cơ để hành động, tuyệt không động thủ khi chỉ có hai người bọn họ, chỉ khi có mặt Ngu Ý thì mới vụиɠ ŧяộʍ mổ lén chàng.
Mỗi ngày của Tiết Trầm Cảnh, từ lúc mở mắt ra đến khi đi ngủ, có thể phát sinh tám trăm lần suy nghĩ muốn gϊếŧ Ngu Ý, nhưng tuyệt đối sẽ có đến tám trăm linh một lần muốn gϊếŧ Hạc sư huynh - con súc sinh lông vũ dẹp lép kia.
Nhưng chàng không thể gϊếŧ nó. Hệ thống nói nếu chàng gϊếŧ Hạc sư huynh, điểm hảo cảm ít ỏi đáng thương của Ngu Ý đối với chàng chắc chắn sẽ lập tức về 0, và rất khó để vãn hồi.
Vì vậy, để hoàn thành cái nhiệm vụ chết tiệt của hệ thống, mở ra Đá Trấn Kiếm, Tiết Trầm Cảnh chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhục chịu đựng.
Tiết Trầm Cảnh mang cá đến cho Đan Đỉnh Hạc, lại bị con súc sinh kia tranh thủ cơ hội mổ cho hai phát. Chàng nghiêng đầu nhìn, quả nhiên thấy Ngu Ý đang từ trong phòng bước ra, đi về phía bọn chàng.
Hạc sư huynh biết rõ, chàng không dám đánh nó trước mặt Ngu Ý.
Ngay cả một con súc sinh cũng dám ngang nhiên bắt nạt chàng thế này rồi!
“Thấy chưa, ta đã nói chủ nhân làm rất tốt mà.” Hệ thống cổ vũ ký chủ của mình: “Muốn nắm được trái tim một người phụ nữ thì trước tiên phải nắm được dạ dày của nàng. Chủ nhân, ngài đã thành công một nửa rồi đó!”
Tiết Trầm Cảnh gắp một đũa thức ăn cho Ngu Ý, mỉm cười dịu dàng, nhưng trong lòng lạnh lẽo hỏi: “Độ hảo cảm.”
Hệ thống: “...”
Hệ thống lập tức im bặt.
Đợi Ngu Ý dùng cơm xong, Tiết Trầm Cảnh ăn hết chỗ thức ăn còn thừa trong đĩa. Tuy lúc nấu ăn chàng bị bỏng không ít, nhưng hương vị thành phẩm quả thật cũng khá ngon.
Sau khi dọn dẹp xong bát đũa, Tiết Trầm Cảnh lại phải đi hấp cá cho con tiên hạc kia. Nó đâu giống một con hạc, còn giống một con heo thì đúng hơn, một bữa có thể ăn hết tám con cá, cá sống nó không thích, chín quá cũng không ăn, mặn quá thì không được, nhạt quá nó cũng bỏ.
Hơn nữa, Hạc sư huynh cực kỳ không ưa Tiết Trầm Cảnh, chỉ cần có cơ hội là muốn xông lên mổ chàng một cái. Con súc sinh này còn biết lựa thời cơ để hành động, tuyệt không động thủ khi chỉ có hai người bọn họ, chỉ khi có mặt Ngu Ý thì mới vụиɠ ŧяộʍ mổ lén chàng.
Mỗi ngày của Tiết Trầm Cảnh, từ lúc mở mắt ra đến khi đi ngủ, có thể phát sinh tám trăm lần suy nghĩ muốn gϊếŧ Ngu Ý, nhưng tuyệt đối sẽ có đến tám trăm linh một lần muốn gϊếŧ Hạc sư huynh - con súc sinh lông vũ dẹp lép kia.
Vì vậy, để hoàn thành cái nhiệm vụ chết tiệt của hệ thống, mở ra Đá Trấn Kiếm, Tiết Trầm Cảnh chỉ có thể tiếp tục nhẫn nhục chịu đựng.
Tiết Trầm Cảnh mang cá đến cho Đan Đỉnh Hạc, lại bị con súc sinh kia tranh thủ cơ hội mổ cho hai phát. Chàng nghiêng đầu nhìn, quả nhiên thấy Ngu Ý đang từ trong phòng bước ra, đi về phía bọn chàng.
Hạc sư huynh biết rõ, chàng không dám đánh nó trước mặt Ngu Ý.
Ngay cả một con súc sinh cũng dám ngang nhiên bắt nạt chàng thế này rồi!
15
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
