0 chữ
Chương 37
Chương 37: Từ bây giờ, ta chính là tướng công của nàng
Linh khí trong thiên địa vẫn luôn lưu chuyển, Vân sơn dù không có linh mạch, nhưng rốt cuộc vẫn là nơi thông với trời đất, dù việc dẫn linh khó khăn, cũng không đến mức không thể dẫn dắt mảy may.
Đúng lúc Ngu Ý đang rối như tơ vò, bỗng linh cảm chấn động, cảm nhận được một uy thế cực mạnh từ trên đầu áp xuống.
Tán cây xung quanh xào xạc như bị cuồng phong thổi qua, Hạc sư huynh lập tức phát ra tiếng kêu thê lương sắc nhọn.
Ngu Ý mở mắt, liền thấy một bóng đỏ như máu từ trên đầu bao phủ xuống. Thứ kia thân hình khổng lồ, nửa người nửa quái, phần ngực bị bổ làm hai, xương sườn chống đỡ lớp cơ đỏ rực lộ ra bên ngoài, trông như những cột cung điện to lớn, cắm sâu xuống đất hai bên nàng, bao lấy nàng vào bên trong l*иg ngực.
Là Cốt Ma, Cốt Ma của Tiết Trầm Cảnh!
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy nó, Ngu Ý vô thức muốn rút kiếm ra chiêu, nhưng linh lực nàng đã cạn khô, không thể kích phát kiếm khí của Trúc Kiếm, chỉ riêng việc va chạm giữa kiếm và xương cốt bên trong Cốt Ma cũng không gây được thương tổn nào.
Hạc sư huynh sốt ruột bay lên thân Cốt Ma, mổ mạnh từng nhát vào lưng của nó. Mỏ của Đan Đỉnh Hạc sắc bén không kém bất kỳ thanh kiếm nào, mỗi cú mổ đều phát ra ánh sáng kiếm lấp lánh, đánh lên lưng Cốt Ma vang dội từng tiếng “đong đong”.
Âm thanh chấn động truyền vào trong bụng nó, tựa như sấm sét ù ù nổ vang bên tai Ngu Ý.
Một con yêu vật có thể khiến mấy chục đệ tử Kim Đan của Ly Sơn Kiếm Phái toàn quân bị diệt, hiển nhiên, Ngu Ý và Hạc sư huynh đều không phải là đối thủ của nó.
Toàn thân nàng bị bụng Cốt Ma nuốt chửng, lại một lần nữa rơi vào đám thịt mềm chật chội, lúc đầu nàng còn tưởng đây là nội tạng của Cốt Ma, cho đến khi những xúc tu quen thuộc bò lên cổ nàng, lạnh lẽo, ẩm ướt, dính chặt vào da thịt nàng.
Một bàn tay lạnh ướt giống như xúc tu nâng mặt nàng lên, trong bóng tối hiện ra một đôi mắt quen thuộc, đôi mắt ấy tựa như mắt mèo trong đêm đen, phát ra ánh sáng u uẩn.
Ánh mắt của Ngu Ý lập tức bị đôi mắt đó cuốn hút, giọng nói dịu dàng của Tiết Trầm Cảnh vang lên bên tai nàng, cũng vang lên trong tâm trí nàng.
Chàng nói: “Từ bây giờ, ta chính là tướng công của nàng.”
Hệ thống: “...”
Đã nói là tiến từng bước mà!! Ký chủ, chẳng phải ngài nói là ngài đã hiểu rồi sao? Ngài hiểu cái lông gà ấy!
Đúng lúc Ngu Ý đang rối như tơ vò, bỗng linh cảm chấn động, cảm nhận được một uy thế cực mạnh từ trên đầu áp xuống.
Tán cây xung quanh xào xạc như bị cuồng phong thổi qua, Hạc sư huynh lập tức phát ra tiếng kêu thê lương sắc nhọn.
Ngu Ý mở mắt, liền thấy một bóng đỏ như máu từ trên đầu bao phủ xuống. Thứ kia thân hình khổng lồ, nửa người nửa quái, phần ngực bị bổ làm hai, xương sườn chống đỡ lớp cơ đỏ rực lộ ra bên ngoài, trông như những cột cung điện to lớn, cắm sâu xuống đất hai bên nàng, bao lấy nàng vào bên trong l*иg ngực.
Là Cốt Ma, Cốt Ma của Tiết Trầm Cảnh!
Hạc sư huynh sốt ruột bay lên thân Cốt Ma, mổ mạnh từng nhát vào lưng của nó. Mỏ của Đan Đỉnh Hạc sắc bén không kém bất kỳ thanh kiếm nào, mỗi cú mổ đều phát ra ánh sáng kiếm lấp lánh, đánh lên lưng Cốt Ma vang dội từng tiếng “đong đong”.
Âm thanh chấn động truyền vào trong bụng nó, tựa như sấm sét ù ù nổ vang bên tai Ngu Ý.
Một con yêu vật có thể khiến mấy chục đệ tử Kim Đan của Ly Sơn Kiếm Phái toàn quân bị diệt, hiển nhiên, Ngu Ý và Hạc sư huynh đều không phải là đối thủ của nó.
Toàn thân nàng bị bụng Cốt Ma nuốt chửng, lại một lần nữa rơi vào đám thịt mềm chật chội, lúc đầu nàng còn tưởng đây là nội tạng của Cốt Ma, cho đến khi những xúc tu quen thuộc bò lên cổ nàng, lạnh lẽo, ẩm ướt, dính chặt vào da thịt nàng.
Ánh mắt của Ngu Ý lập tức bị đôi mắt đó cuốn hút, giọng nói dịu dàng của Tiết Trầm Cảnh vang lên bên tai nàng, cũng vang lên trong tâm trí nàng.
Chàng nói: “Từ bây giờ, ta chính là tướng công của nàng.”
Hệ thống: “...”
Đã nói là tiến từng bước mà!! Ký chủ, chẳng phải ngài nói là ngài đã hiểu rồi sao? Ngài hiểu cái lông gà ấy!
12
0
3 tháng trước
6 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
