0 chữ
Chương 28
Chương 28: Đê tiện vô sỉ, thủ đoạn hạ lưu
Chính khoảnh khắc Tiết Trầm Cảnh thất thần ấy đã giúp Ngu Ý thoát khỏi quá trình tẩy não. Nàng khó hiểu liếc nhìn người đang thở dốc không rõ vì lý do gì kia. Nhân lúc Tiết Trầm Cảnh đang đờ người, nàng cố hết sức ép bàn tay đắm chìm trong xúc tu trong suốt, gắng gượng kết ra một kiếm quyết.
Kiếm khí từ thanh trúc xanh bùng nổ, hóa thành một con Đan Đỉnh Hạc dang cánh rộng. Mỗi cọng lông vũ đều toả ra kiếm quang sắc bén, kiếm quang quấn theo hỏa diễm thiêu đốt, cắt đứt đám xúc tu đang trói chặt lấy toàn thân Ngu Ý.
Ảnh kiếm Đan Đỉnh Hạc dang rộng đôi cánh, dài kêu một tiếng, tung vuốt mạnh mẽ, giẫm thẳng lên mặt Tiết Trầm Cảnh. Móng vuốt sắc bén cào rách da thịt chàng, thậm chí đâm xuyên cả xương mặt, vang lên tiếng răng rắc của xương gãy.
Trong không khí vang lên từng chuỗi “bộp bộp bộp” nho nhỏ, như bong bóng nổ tung, vô số xúc tu vô hình vỡ nát, mưa nhỏ mằn mặn bắt đầu rơi trên bậc đá, tưới ướt mặt và người Ngu Ý.
Ngu Ý thoát khỏi trói buộc, chiếc xúc tu trong miệng nàng bị kéo ra, theo đó là một sợi tơ bạc dính nhớp. Đầu xúc tu được thân nhiệt người sưởi ấm, ánh lên sắc hồng nhàn nhạt, còn dính dịch thể óng ánh, trông như một miếng thạch thủy tinh ngon lành.
Thế nhưng nàng hiểu rất rõ thứ đó dẻo dai thế nào, hoàn toàn không thể cắn đứt. Thật ra, nàng cũng không dám cắn, Tiết Trầm Cảnh trông chẳng khác gì một con quái vật sứa, mà nàng nhớ, hầu hết loài sứa đều có độc!
Chiêu kiếm quyết vừa rồi đã tiêu hao hết linh lực trong cơ thể Ngu Ý, nàng toàn thân mềm nhũn, ngã ngửa ra sau.
Đúng lúc này, Hạc sư huynh lao ra từ trong rừng, đỡ lấy nàng, rồi lại vọt người trở vào rừng sâu, mất hút không để lại dấu vết.
Tiết Trầm Cảnh toàn thân run rẩy, mềm nhũn quỳ sụp xuống đất. Cảm giác tê dại trong xương bị cơn đau dữ dội cắt đứt, giống như đang từ đỉnh sóng cao chót vót rơi thẳng xuống đáy biển sâu. Chàng dùng hai tay ôm lấy mặt, đau đến mức bò rạp xuống bậc đá, rêи ɾỉ nức nở. Máu tươi trào ra qua kẽ tay, chảy thành dòng.
“Chủ... chủ nhân, ngài không sao chứ?” Hệ thống lo lắng hỏi.
Giọng Tiết Trầm Cảnh vang lên từ trong lòng bàn tay, mỗi chữ như bị ép ra từ kẽ răng, chất chứa căm hận như muốn ăn tươi nuốt sống: “Đê tiện vô sỉ, thủ đoạn hạ lưu.”
Hệ thống ngẩn ngơ: “???”
Một lúc lâu sau, Tiết Trầm Cảnh mới ngừng run rẩy. Chàng thẳng lưng, buông tay xuống, vết cào trên mặt đã tự lành lại, máu còn sót cũng bị đám Địa Trọc kéo đến bên cạnh liếʍ sạch.
Kiếm khí từ thanh trúc xanh bùng nổ, hóa thành một con Đan Đỉnh Hạc dang cánh rộng. Mỗi cọng lông vũ đều toả ra kiếm quang sắc bén, kiếm quang quấn theo hỏa diễm thiêu đốt, cắt đứt đám xúc tu đang trói chặt lấy toàn thân Ngu Ý.
Ảnh kiếm Đan Đỉnh Hạc dang rộng đôi cánh, dài kêu một tiếng, tung vuốt mạnh mẽ, giẫm thẳng lên mặt Tiết Trầm Cảnh. Móng vuốt sắc bén cào rách da thịt chàng, thậm chí đâm xuyên cả xương mặt, vang lên tiếng răng rắc của xương gãy.
Trong không khí vang lên từng chuỗi “bộp bộp bộp” nho nhỏ, như bong bóng nổ tung, vô số xúc tu vô hình vỡ nát, mưa nhỏ mằn mặn bắt đầu rơi trên bậc đá, tưới ướt mặt và người Ngu Ý.
Thế nhưng nàng hiểu rất rõ thứ đó dẻo dai thế nào, hoàn toàn không thể cắn đứt. Thật ra, nàng cũng không dám cắn, Tiết Trầm Cảnh trông chẳng khác gì một con quái vật sứa, mà nàng nhớ, hầu hết loài sứa đều có độc!
Chiêu kiếm quyết vừa rồi đã tiêu hao hết linh lực trong cơ thể Ngu Ý, nàng toàn thân mềm nhũn, ngã ngửa ra sau.
Đúng lúc này, Hạc sư huynh lao ra từ trong rừng, đỡ lấy nàng, rồi lại vọt người trở vào rừng sâu, mất hút không để lại dấu vết.
Tiết Trầm Cảnh toàn thân run rẩy, mềm nhũn quỳ sụp xuống đất. Cảm giác tê dại trong xương bị cơn đau dữ dội cắt đứt, giống như đang từ đỉnh sóng cao chót vót rơi thẳng xuống đáy biển sâu. Chàng dùng hai tay ôm lấy mặt, đau đến mức bò rạp xuống bậc đá, rêи ɾỉ nức nở. Máu tươi trào ra qua kẽ tay, chảy thành dòng.
Giọng Tiết Trầm Cảnh vang lên từ trong lòng bàn tay, mỗi chữ như bị ép ra từ kẽ răng, chất chứa căm hận như muốn ăn tươi nuốt sống: “Đê tiện vô sỉ, thủ đoạn hạ lưu.”
Hệ thống ngẩn ngơ: “???”
Một lúc lâu sau, Tiết Trầm Cảnh mới ngừng run rẩy. Chàng thẳng lưng, buông tay xuống, vết cào trên mặt đã tự lành lại, máu còn sót cũng bị đám Địa Trọc kéo đến bên cạnh liếʍ sạch.
15
0
3 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
