TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48

Tô Dư tức tối không cam lòng nói: "Lâm Vân Dật chỉ là một thằng nhóc, Lâm gia chỉ giỏi dát vàng lên mặt nó, có công lao, danh tiếng gì cũng đổ hết lên đầu một thằng nhóc, không sợ nó bị đè bẹp bởi danh vọng hão."

Giang Hoài Thanh: "Có lẽ bọn họ muốn dựa vào những thứ này để bảo vệ hôn sự."

Tô Dư có chút tức giận nói: "Keo kiệt như vậy, tay không mà đòi bắt cá, nằm mơ!"

Giang Hoài Thanh thở dài, nói: "Hôn ước này lúc trước định hơi vội vàng rồi."

Tô Dư: "Ai nói không phải chứ, Ngũ linh căn muốn lên tới Trúc Cơ, thì chỉ đợi vận may rơi trúng đầu, Lâm gia bỏ bao công sức vào một kẻ chỉ là ngũ linh căn như vậy, nhất định sẽ uổng công mà thôi."

Giang Hoài Thanh: "Nghe nói, Lâm Vân Dật tuy tư chất kém chút, nhưng có vẻ quản lý việc nhà lại rất giỏi, Lâm gia có vẻ đang có ý bồi dưỡng nó theo con đường đó."

Tô Dư: "Quản gia chẳng qua cũng chỉ là chân sai vặt. Tài nguyên của gia tộc vẫn nằm trong tay những tu sĩ có tu vi cao."

Giang Hoài Thanh: "Nói cũng đúng."

Tô Dư: "Hôm nay ta gặp Diệp Tịnh Nguyệt."

Giang Hoài Thanh: "Là nàng ta?"

Tô Dư nhíu mày: "Nàng ta đến Lâm gia mua một chiếc bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, chắc là mua cho thằng con phế vật của nàng ta."

Giang Hoài Thanh: "Nghe nói, Diệp Tịnh Nguyệt và Giang Khanh Xuyên còn mua cho con trai họ một khế ước linh sủng."

Tô Dư: "Thứ ngũ linh căn vô dụng mà thôi, lại cưng chiều như bảo vật, Ngũ linh căn vốn đã khó nuôi, cũng không biết Giang Khanh Xuyên nghĩ như thế nào, còn giúp “cục nợ” đó khế ước với một “cục nợ” khác."

Giang Hoài Thanh: "Chắc bọn họ biết con mình không có tiền đồ nên mới trông cậy vào linh sủng có thể mang bay."

Tô Dư: "Có loại chủ nhân phế vật như vậy, dù linh sủng có lợi hại đến mấy cũng bị kéo sụp thôi, loại linh căn phế như vậy, có nuông chiều nhiều hơn cũng có ích gì.”

“Theo ta thấy, thằng nhóc đó có thể góp thành một đôi với con trai thứ ba của Lâm gia, rác rưởi ghép với rác rưởi, khỏi làm hại nữ tu khác."

Giang Hoài Thanh: "Nghe có vẻ là một chủ ý không tồi."

Tô Dư nhíu mày, nói: "Dung Nhi đã vào Ngự Thú tông, không biết con bé có thể ký khế ước với linh sủng như thế nào. Đàm Nhi của chúng ta thật sự không thể đi Ngự Thú Tông sao?"

Giang Hoài Thanh: "Đại ca nói không nên đặt hết toàn bộ bảo vật vào Ngự Thú Tông, để Đàm Nhi ở nhà thì tốt hơn."

11

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.