TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 39
Chương 39

Nếu là thú nhân máu lạnh bình thường, nói không chừng cô ta còn có thể bán thân để sống sót, nhưng người trước mắt rõ ràng là phe của Kỳ Bối, cô ta thật sự sắp chết...

Lily khóc hu hu: “Tôi không cố ý, cầu xin ngài đừng gϊếŧ tôi...”

Ngân Liêm không kiên nhẫn nghe lời vô nghĩa, trực tiếp ra tay bẻ gãy một cánh tay của cô ta.

Cơn đau đứt tay làm Lily đau đến gần như ngất đi. Ngân Liêm híp mắt, lạnh lùng nói: “Đừng để tôi hỏi lần thứ hai.”

Lily tuyệt vọng, rõ ràng trước đó đã thành công nhiều lần như vậy, cố tình lần này thất bại còn phải trả giá bằng mạng sống! Cô ta run rẩy nhìn về phía Ngân Liêm, cho đến khi thấy tám vạch trên cổ anh ta, mới biết mình đã chọc phải kẻ cứng rắn...

Xem ra Kỳ Bối cũng là một con tiện nhân, lại dám thông đồng với thú nhân máu lạnh.

Nội tâm âm u của cô ta trước khi chết còn muốn ác ý phỏng đoán người khác, có thể nói là ghê tởm đến cực điểm.

Thấy Lily chậm chạp không nói, Ngân Liêm thần sắc không đổi, đuôi rắn lại một lần nữa siết chặt.

Cảm giác ngạt thở mạnh mẽ cuốn lấy cô ta. “Không cần! Tôi nói!”

Lily nức nở nói về sự ghen tị của mình đối với Kỳ Bối, ghen tị vì cô có được sự sủng ái của Berian, cũng ghen tị với vẻ đẹp của cô. Cô ta đứt quãng kể về chuyện đã nghe được từ một giống cái: “... Người giống cái đó nói với tôi, chỉ cần trên đất liền có càng nhiều giống cái chết đi, tộc Nhân ngư của họ sẽ càng ngày càng lớn mạnh, có thể sinh sản ra Ngư Châu cũng càng ngày càng nhiều. Cô ấy đã hứa với tôi, chỉ cần tôi giúp cô ấy gϊếŧ chết thêm một số giống cái, giống đực của tôi đi ra biển đòi Ngư Châu, cô ấy sẽ đưa.”

“Nhưng nhiều năm qua, các giống đực của tôi đều rất vô dụng, không một ai có thể lấy được Ngư Châu từ tộc Nhân ngư về cho tôi.” Lily hung hăng nói, giọng điệu tràn đầy không cam lòng.

“Cô không nghĩ rằng mình đã bị lừa sao?” Ngân Liêm bỗng nhiên nói. “Ngư Châu là tinh thạch của những con quái vật khổng lồ dưới đáy biển, không liên quan gì đến số lượng giống cái.”

Ngân Liêm nhìn bộ dạng gần như điên cuồng của Lily, rất là trào phúng: “Bị người ta dùng làm dao nhiều năm như vậy mà không tự biết. Tại sao các giống đực của cô chưa bao giờ lấy được Ngư Châu về, đương nhiên là vì họ vừa đi đã bị gϊếŧ rồi.”

“Không thể nào, anh nói bậy, cô ấy sao có thể lừa tôi! Giả... giả...!”

Giọng nói của Lily đột nhiên im bặt, cơ thể cô ta bị Ngân Liêm vặn thành hai nửa, biểu cảm vẫn giữ nguyên vẻ hoảng sợ khi còn sống.

Ngân Liêm biến thành hình thú, nhíu mày, nhưng vẫn mở miệng to nuốt chửng thi thể trên mặt đất vào bụng.

Anh liếc nhìn con lang thú bên cạnh, không biết từ lúc nào đã ngừng thở, cũng nuốt luôn thi thể của lang thú vào bụng. Rất nhanh, trên mặt đất ngoài những vết máu lấm tấm, căn bản không thể nhìn ra đã có người chết.

Ngân Liêm phun lưỡi rắn, lắc lư đuôi rắn di chuyển về phía bộ lạc Sư Tử.

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.