TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Mặt Kỳ Bối hết đỏ rồi trắng, rồi lại tái đi.

Vậy là cô xuyên đến thế giới thú nhân rồi sao?

Tàu cao tốc ơi là tàu cao tốc, mày đưa tao tới cái xó nào đây?!

Thấy Kỳ Bối không nói gì, anh chàng sư tử tự mình nhặt giày tất của cô lên xem xét: "Cô là người phụ nữ của bộ lạc nào? Sao ăn mặc kỳ lạ vậy?"

Đầu óc Kỳ Bối rối như tơ vò. Để tránh nói sai, cô chọn cách im lặng, đồng thời tỏ vẻ sợ hãi, mờ mịt.

Không ngờ anh chàng sư tử lại cầm giày của cô lên, đưa sát mũi ngửi ngửi rồi nói một cách nghiêm túc: "Không ngửi ra cô thuộc chủng tộc nào, kỳ lạ thật, nhưng lại không thấy xa lạ."

Đúng là dã thú có khác... Kỳ Bối thầm phàn nàn trong lòng về hành động phóng khoáng này. Nhìn đôi mắt vàng trong veo của đối phương, cô đành liều nói: "Đầu óc tôi hơi không nhớ được gì cả, xin hỏi anh có biết chỗ nào ở tạm được không?"

Anh chàng sư tử không nghi ngờ gì, dù sao đối phương cũng là một người phụ nữ nhỏ bé yếu đuối, chắc chắn không thể một mình chạy vào rừng được, có lẽ là bị lạc gia tộc rồi.

Còn về trang phục kỳ lạ của cô, anh chàng sư tử tự động xếp vào dạng văn hóa khác biệt. Anh còn nhỏ tuổi, chắc chắn có nhiều thứ chưa từng thấy qua.

Anh chàng sư tử ngồi xổm xuống đất đưa giày tất cho cô, nhìn cô mang vào: "Tôi tên Berian, năm nay 19 tuổi, là thú nhân bậc ba. Cô tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi? Lát nữa tôi đưa cô về bộ lạc của chúng tôi nhé! Ở đó đông người, một người phụ nữ như cô sẽ không an toàn. Đợi người của gia tộc cô đến, tôi sẽ đưa cô về nhà."

Thì ra là bạn đồng trang lứa, thảo nào dễ nói chuyện vậy.

Kỳ Bối gật đầu cảm ơn: "Tôi là Kỳ Bối, 18 tuổi."

Mắt Berian sáng lấp lánh. Anh biến lại thành sư tử, thân hình lập tức trở nên to lớn. anh dùng miệng ngoạm lấy chiếc vali trong bụi rậm, rồi hất đầu ra hiệu với Kỳ Bối.

Kỳ Bối nắm lấy bờm anh trèo lên lưng. Berian liền sải bốn chân chạy đi, hướng về phía quang đãng hơn.

Cây cối dần thưa thớt, Kỳ Bối cũng bắt đầu nhìn thấy lác đác những thú nhân. Họ đều quấn váy da thú, ai nấy cũng có ngoại hình ưu tú, vóc dáng cao lớn.

Một vài thú nhân tò mò chạy theo Berian, muốn nhìn rõ người trên lưng anh, nhưng Berian không cho. Anh tăng tốc, cổ họng còn phát ra những tiếng gầm gừ khiến các thú nhân khác không dám đến gần.

Mãi đến một hang đá, Berian mới dừng lại. anh biến thành người, kéo một chiếc váy da thú từ trong góc ra quấn lên, rồi hơi bối rối nhìn Kỳ Bối: "Phụ nữ thường không ở một mình đâu. Mấy hôm nay cô cứ ở cùng tôi đi, tôi sẽ bảo vệ cô thật tốt!"

Berian nhìn chằm chằm vào mặt Kỳ Bối, căng thẳng đến độ tai cũng đỏ bừng.

Lúc nãy ở trong rừng đã thấy cô xinh rồi, trắng trẻo, giọng nói cũng hay, tính tình lại không tệ!

Khiến người ta đặc biệt muốn bảo vệ cô...

3

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.