TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Tàu cao tốc từ từ dừng lại. Loa phát thanh thông báo tên địa danh. Kỳ Bối tỉnh giấc, dụi dụi mắt, sau khi xác nhận đúng điểm đến thì kéo vali xuống tàu.

Hai chân vừa vững vàng đặt xuống đất, trước mắt đột nhiên lóe lên một ánh sáng trắng. Những tòa nhà mang phong cách hiện đại xung quanh nhanh chóng méo mó, co rúm lại. Ngay sau đó, như có ai kéo một tấm màn bao phủ xung quanh, tấm màn ấy là một màu xanh ngắt, giống như lạc vào rừng rậm nguyên thủy.

Tất cả diễn ra quá nhanh, chưa đầy một giây. Kỳ Bối ngẩn người một lúc, nhìn quanh rồi khẽ "A" một tiếng.

Đây là tình huống gì vậy?

Dây leo ư? Cây to ư? Bụi rậm ư?

Kỳ Bối cúi đầu nhìn chiếc áo hai dây trắng và quần jean trên người mình, ba lô vẫn còn, vali cũng vẫn còn.

Cô đâu có mơ.

Kỳ Bối lấy điện thoại ra, đúng như dự đoán, không có chút tín hiệu nào. Trái tim đang treo lơ lửng của cô cuối cùng cũng chết hẳn. Nếu không nhầm thì chắc là xuyên không rồi.

Kỳ Bối thầm khóc trong lòng. Khó khăn lắm mới làm thêm hè đủ tiền đi du lịch, kết quả là vừa mới thành niên không lâu đã xuyên không. Kinh nghiệm xã hội của cô không nhiều, kiến thức cấp ba cũng quên quá nửa. Xuyên không ở độ tuổi tréo ngoe thế này, nếu đến tương lai, cái đầu ngốc này của cô liệu còn sống nổi không? Nếu đến thời cổ đại, môn Sử của cô được có 48 điểm thôi đấy, càng tiêu đời hơn.

Kỳ Bối đang sầu thảm vu vơ thì bỗng nghe thấy tiếng thú gầm giận dữ. Mặt mày cô tái mét như tờ giấy. Cô cuống quýt kéo vali vứt vào một bụi rậm, còn mình thì cởi giày tất, cố bám vào một cái cây để trèo lên.

Kết quả là cô đã đánh giá quá cao bản thân. Chưa trèo được nửa chừng, tay trượt một cái, cả người tuột xuống, ngã phịch mông xuống đất.

May mà cây không cao, không làm cô bị thương nặng. Kỳ Bối xoa mông kêu ui da ui da mấy tiếng thì một luồng hơi nóng phả vào gáy, như thể có ai đó đang áp sát sau lưng cô mà thở.

Kỳ Bối cứng đờ người quay lại, chạm phải ánh mắt "đầy thâm tình" của con mãnh thú phía sau.

Kỳ Bối: “...”

Đối mặt với sư tử, giả chết có tác dụng không nhỉ?

Kỳ Bối vội vàng lục lọi chút kiến thức sinh học ít ỏi còn sót lại trong đầu. Hai chân cô run như cầy sấy, mềm nhũn như bún, đứng không vững.

Con sư tử lông vàng trước mặt nghiêng nghiêng đầu, trông không có vẻ gì là muốn tấn công cô. Sư tử lùi lại vài bước, rồi cứ thế biến thành người ngay trước mặt Kỳ Bối.

Kỳ Bối trợn tròn mắt, chỉ vào anh: "Anh là người? Anh có phải là người không?"

Anh chàng sư tử lên tiếng, ngôn ngữ nghe có vẻ khác lạ nhưng Kỳ Bối lại hiểu được ý anh: "Thú nhân cũng tính là người chứ nhỉ?"

Anh chàng sư tử có mái tóc ngắn gọn gàng, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, cơ bắp đầy đặn săn chắc, mắt và tóc đều vàng óng. Nếu bỏ qua cơ thể trần như nhộng của anh thì anh đúng là một chàng trai trẻ anh tuấn.

3

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.