0 chữ
Chương 18
Chương 18: Phân biệt giai cấp
Một học sinh đặc cách xuất thân bình thường, nếu chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời thì sao có thể lọt vào mắt xanh của Cung Trạch Trì?
Vừa hay, cô cũng không cần phải cố ý giả vờ mang một tính cách khác để “công lược” anh ta.
Vị trí ngồi của Nha Ẩn trong lớp là ở góc khuất hàng cuối cùng.
Qua khung cửa kính trong suốt có thể nhìn thấy một cây ngọc lan tán lá rậm rạp đang vươn mình khoe sắc ngoài sân.
Nha Ẩn cảm thấy khá hài lòng, vì vốn dĩ cô cũng không thích ồn ào.
Hơn nữa, trong khối cao đẳng có khá nhiều môn học cần phải đến các giảng đường lớn để học chung với học sinh các lớp khác.
Bây giờ, bạn cùng bàn với cô là một nữ sinh đáng yêu có gương mặt tròn như quả táo.
Chuông tan học vừa vang lên, âm điệu trong trẻo ngân dài, cô bạn đó lập tức chạy tới bàn cô.
Đôi mắt tròn to linh động nhìn thẳng vào cô, liên tục tuôn ra một tràng: “Xin chào, tớ tên là Nguyễn Trừng.”
“Nhà tớ chủ yếu làm về truyền thông báo in truyền thống và nền tảng phát sóng truyền thông mới, Chính Tân Nhật Báo chính là sản nghiệp nhà tớ đó nha.”
“Nhà cậu hình như làm về khai thác năng lượng và khoáng sản đúng không? Thật là lợi hại quá~”
Có người đầu tiên dám “ăn cua”, tức là dám chủ động tiếp cận.
Lũ bạn học vốn đã tò mò từ lâu cũng lần lượt vây quanh.
“Bạn Nha học ở đâu trước đây thế? Sao đến giờ khai giảng hơn một tháng rồi mới tới Solan vậy?”
“Bạn Nha xinh thật đó, giống như nhân vật bước ra từ truyện tranh vậy.”
“Bình thường cậu thích làm gì? Cuối tuần có muốn tham gia salon làm đẹp với bọn mình không?”
“…”
Tuy Nha Ẩn cảm thấy hơi ồn ào, nhưng cô cũng không lập tức lạnh mặt.
Dù sao cô cũng vừa mới chuyển đến học viện Solan.
Đối với những bạn học chủ động tiếp cận với tâm thế tò mò và thiện chí, cô cũng không tiện tỏ thái độ lạnh nhạt quá mức.
Dù nhà họ Nha thuộc hàng tài phiệt hạng nhất, nhưng dù sao cũng không thể so với nhà họ Cung là gia tộc quý tộc đứng ở đỉnh tháp quyền lực của vương quốc, muốn làm gì cũng được.
Dẫu không thể làm bạn với tất cả mọi người, nhưng cũng không cần thiết tự chuốc thêm kẻ thù.
Vì thế, cô tuân thủ đúng lễ nghi xã giao, có thể trả lời thì trả lời, không tiện nói thì chỉ mỉm cười.
Chẳng bao lâu, cô đã lần lượt đối phó xong nhóm bạn học ít nhất nhìn bên ngoài có vẻ rất nhiệt tình kia.
Sau khi đổi liên hệ FO với một vòng người, Nha Ẩn cũng có được ấn tượng sơ bộ về quy tắc sinh tồn trong học viện Solan.
Lớp A là nơi hội tụ những học sinh ưu tú nhất trong khối, được đánh giá dựa trên tổng hợp các yếu tố như gia thế, sở trường và thành tích.
Tổng thể mà nói, học viện Solan chính là một xã hội thu nhỏ, cấu thành từ nhiều tầng lớp học sinh khác nhau.
Học sinh đặc cách thường vùi đầu vào việc học, không ngừng học thuộc hay luyện đề.
Họ không chủ động giao du với những người thuộc “tầng lớp” khác.
Còn con cháu của những nhà giàu mới nổi, đột nhiên phát tài, thì hành vi trong trường lại không hề khoa trương.
Thường thì bọn họ nương nhờ vào các học sinh đến từ gia tộc lớn hay tầng lớp tài phiệt cao hơn để tồn tại.
Những người vừa rồi chủ động chào hỏi và bày tỏ thiện ý với cô, phần lớn là con cháu các gia tộc có địa vị tương đương hoặc thấp hơn nhà họ Nha một bậc.
Còn những người thể hiện vẻ lấy lòng, ăn nói tâng bốc lại là hậu duệ của các tài phiệt hạng ba hoặc thậm chí là giới giàu mới nổi.
Nha Ẩn âm thầm ước lượng, “địa vị” của mình hiện tại chắc ở tầng thứ hai trong kim tự tháp quyền lực, bất giác nhẹ nhõm phần nào.
Ít nhất là nhờ thân phận này, cuộc sống của cô trong Solan sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Cô không cần tốn quá nhiều thời gian để đối phó với những trò ra lệnh vặt vãnh hay chèn ép vô lý.
Dù cô không tán thành hệ thống phân tầng rạch ròi như thế này, nhưng cũng chẳng định tự mình phá vỡ nó.
Vừa hay, cô cũng không cần phải cố ý giả vờ mang một tính cách khác để “công lược” anh ta.
Vị trí ngồi của Nha Ẩn trong lớp là ở góc khuất hàng cuối cùng.
Qua khung cửa kính trong suốt có thể nhìn thấy một cây ngọc lan tán lá rậm rạp đang vươn mình khoe sắc ngoài sân.
Nha Ẩn cảm thấy khá hài lòng, vì vốn dĩ cô cũng không thích ồn ào.
Hơn nữa, trong khối cao đẳng có khá nhiều môn học cần phải đến các giảng đường lớn để học chung với học sinh các lớp khác.
Bây giờ, bạn cùng bàn với cô là một nữ sinh đáng yêu có gương mặt tròn như quả táo.
Chuông tan học vừa vang lên, âm điệu trong trẻo ngân dài, cô bạn đó lập tức chạy tới bàn cô.
“Nhà tớ chủ yếu làm về truyền thông báo in truyền thống và nền tảng phát sóng truyền thông mới, Chính Tân Nhật Báo chính là sản nghiệp nhà tớ đó nha.”
“Nhà cậu hình như làm về khai thác năng lượng và khoáng sản đúng không? Thật là lợi hại quá~”
Có người đầu tiên dám “ăn cua”, tức là dám chủ động tiếp cận.
Lũ bạn học vốn đã tò mò từ lâu cũng lần lượt vây quanh.
“Bạn Nha học ở đâu trước đây thế? Sao đến giờ khai giảng hơn một tháng rồi mới tới Solan vậy?”
“Bạn Nha xinh thật đó, giống như nhân vật bước ra từ truyện tranh vậy.”
“Bình thường cậu thích làm gì? Cuối tuần có muốn tham gia salon làm đẹp với bọn mình không?”
“…”
Tuy Nha Ẩn cảm thấy hơi ồn ào, nhưng cô cũng không lập tức lạnh mặt.
Đối với những bạn học chủ động tiếp cận với tâm thế tò mò và thiện chí, cô cũng không tiện tỏ thái độ lạnh nhạt quá mức.
Dù nhà họ Nha thuộc hàng tài phiệt hạng nhất, nhưng dù sao cũng không thể so với nhà họ Cung là gia tộc quý tộc đứng ở đỉnh tháp quyền lực của vương quốc, muốn làm gì cũng được.
Dẫu không thể làm bạn với tất cả mọi người, nhưng cũng không cần thiết tự chuốc thêm kẻ thù.
Vì thế, cô tuân thủ đúng lễ nghi xã giao, có thể trả lời thì trả lời, không tiện nói thì chỉ mỉm cười.
Chẳng bao lâu, cô đã lần lượt đối phó xong nhóm bạn học ít nhất nhìn bên ngoài có vẻ rất nhiệt tình kia.
Sau khi đổi liên hệ FO với một vòng người, Nha Ẩn cũng có được ấn tượng sơ bộ về quy tắc sinh tồn trong học viện Solan.
Tổng thể mà nói, học viện Solan chính là một xã hội thu nhỏ, cấu thành từ nhiều tầng lớp học sinh khác nhau.
Học sinh đặc cách thường vùi đầu vào việc học, không ngừng học thuộc hay luyện đề.
Họ không chủ động giao du với những người thuộc “tầng lớp” khác.
Còn con cháu của những nhà giàu mới nổi, đột nhiên phát tài, thì hành vi trong trường lại không hề khoa trương.
Thường thì bọn họ nương nhờ vào các học sinh đến từ gia tộc lớn hay tầng lớp tài phiệt cao hơn để tồn tại.
Những người vừa rồi chủ động chào hỏi và bày tỏ thiện ý với cô, phần lớn là con cháu các gia tộc có địa vị tương đương hoặc thấp hơn nhà họ Nha một bậc.
Còn những người thể hiện vẻ lấy lòng, ăn nói tâng bốc lại là hậu duệ của các tài phiệt hạng ba hoặc thậm chí là giới giàu mới nổi.
Nha Ẩn âm thầm ước lượng, “địa vị” của mình hiện tại chắc ở tầng thứ hai trong kim tự tháp quyền lực, bất giác nhẹ nhõm phần nào.
Ít nhất là nhờ thân phận này, cuộc sống của cô trong Solan sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Cô không cần tốn quá nhiều thời gian để đối phó với những trò ra lệnh vặt vãnh hay chèn ép vô lý.
Dù cô không tán thành hệ thống phân tầng rạch ròi như thế này, nhưng cũng chẳng định tự mình phá vỡ nó.
6
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
