TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17: Tôi có thể thêm cậu làm bạn trên FO không?

Cô xoay người lại, nhìn về phía nhóm ba người sau lưng, cười như không cười, hỏi: “Gọi tôi à?”

Ban nãy Thượng Dương còn đang khoe khoang với hai gã bạn về mấy em xinh trong quán pub cuối tuần rồi.

Bất chợt, hắn thấy từ xa có một bóng dáng uyển chuyển yêu kiều…

Từ mái tóc đến gót chân đều hoàn hảo không tì vết, không thể bắt bẻ vào đâu.

Chiếc túi xách đặt làm riêng và đôi giày da hươu gót thấp tinh xảo kia, tuyệt đối không phải thứ mà học sinh đặc cách có thể mua nổi.

Nhưng vì tò mò, hắn nảy ra ý nghĩ kiếm cớ “hỏi thăm học sinh đặc cách” để tiếp cận.

Rồi sau đó, khi cô gái kia quay người lại, hắn lập tức sững sờ tại chỗ.

Nhìn thấy gương mặt như đóa phù dung lạnh lẽo trước mắt, hắn vô thức quên luôn biểu cảm xa cách của cô.

Mặt bất giác đỏ lên, giọng cũng lắp bắp: “Cậu, cậu không phải là học sinh đặc cách đúng không?”

Dù hơi khó chịu, Nha Ẩn vẫn giữ phép lịch sự xã giao, tự giới thiệu: “Tôi đến từ nhà họ Nha, Nha Ẩn, ông nội tôi là Nha Thiên Triệt.”

Chàng trai thấp hơn đứng bên cạnh cũng vừa hoàn hồn từ cú “tấn công nhan sắc” kinh hoàng ấy, liền ríu rít như chim sẻ: “Tôi biết rồi! Là chị gái của Nha Nguyên đúng không?”

“Hôm trước trong bữa tiệc nhóm của anh Sâm, tôi với cậu ấy chơi vui lắm luôn, sao chưa từng nghe cậu ấy nhắc là mình có một người chị xinh thế này!”

Nha Ẩn hơi nhướng mày. Học sinh trung học mà lại qua lại với học sinh cao đẳng… Nhìn điệu bộ trêu đùa lả lơi của mấy kẻ này, e rằng cậu em trai rẻ tiền kia của cô, trong bóng tối cũng chẳng vừa gì cho cam.

Thượng Dương thì mặt đỏ như gấc, đứng đực ra một chỗ.

Hắn gãi gãi sau gáy, lúng túng nói: “À, tôi là Thượng Dương, nhà tôi làm trong ngành truyền thông, Thiên Mỹ Giải Trí cũng là một trong những công ty nhà tôi đấy.”

“Tôi, tôi có thể thêm cậu làm bạn trên FO không?”

Giọng hắn run rẩy, nhanh chóng móc điện thoại ra, “Tên tài khoản của cậu là gì vậy, tôi sẽ theo dõi cậu!”

Nha Ẩn khẽ cong môi cười: “Lần sau nhé, tôi còn phải đi báo danh đã.”

Nụ cười ấy khiến mắt mấy thiếu niên như bị ánh sáng làm lóa, đến khi bọn họ kịp phản ứng lại thì cô đã xoay người bước đi rồi.

Vì xuất thân từ một tầng lớp ngang hàng, thậm chí còn cao hơn cả họ, nên cũng không tiện đuổi theo dây dưa thêm.

Do mang bối cảnh gia tộc tài phiệt hạng nhất, cộng với điểm số học thuật đạt tiêu chuẩn cao ở trường nữ sinh những năm trước…

Nha Ẩn thuận lợi như đèn xanh bật suốt, được xếp vào học tại lớp A năm nhất khối cao đẳng.

Có lẽ vì ở học viện Solan, ngoài học sinh được tuyển đặc cách thì hầu như không có học sinh tài phiệt nào bỏ lỡ ngày tựu trường mỗi năm.

Hoặc cũng có thể là do ngoại hình quá đỗi xuất chúng của Nha Ẩn.

Sự xuất hiện của cô chẳng khác nào một giọt nước rơi vào nồi dầu đang sôi sùng sục.

Cả lớp A năm nhất khối cao đẳng đều rúng động vì cô học sinh chuyển trường này.

Dưới lời mời của giáo viên chủ nhiệm lớp, Nha Ẩn bước lên bục giảng, thực hiện một màn giới thiệu bản thân nhàn nhạt, không đau không ngứa.

Cô không cố tình dựng lên hình tượng dịu dàng rộng lượng hay thanh lịch hòa nhã cho bản thân.

Dù trong hầu hết các trường hợp, tính cách như thế mới dễ được các gia tộc tài phiệt ưu ái trong việc liên hôn.

Nhưng cô thì không thích như vậy.

Từ tài liệu mà cô lấy được từ chỗ ông nội họ Nha cho biết, Cung Trạch Trì là kiểu người thủ đoạn cứng rắn, tính cách lạnh lùng.

Và tính cách nổi bật nhất của anh chính là kiêu ngạo.

Loại đàn ông như vậy thường có ham muốn kiểm soát cực kỳ mạnh mẽ, phần lớn sẽ nghiêng về việc tìm một nửa ngoan ngoãn và dễ bảo.

Nhưng trong tiềm thức của cô lại cảm thấy, kiểu người như anh ta, hình như lại không thích mấy cô “hoa trắng nhỏ” ngoan ngoãn dịu dàng.

Huống hồ, nữ chính trong nguyên tác chẳng phải là một ví dụ sống động đấy sao?

6

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.