Chương 115
Gió Mùa Ấm Áp (Dịch)
Làm sao cô có thể nói cho Vương Nam biết hôm nay cô đã trải qua một loạt chuyện khiến mình vui đến mức nào đây?
Cô gặp lại Quý Phong, trò chuyện cùng anh, nói về công việc và tương lai, hiểu lầm giữa hai người được hóa giải, thậm chí còn ngoéo tay nhau.
Giờ cô chỉ muốn lăn lộn trên giường vì hạnh phúc.
Nhưng có người trong phòng, cô phải giữ bình tĩnh và vẻ lạnh lùng như mọi khi.
Cảm giác này thật khó chịu, như sắp nín thở đến phát điên vậy.
“Không có gì đâu, cảm ơn cậu.”
“Thật không?”
“Thật mà.”
Vương Nam thực ra rất muốn tám chuyện với Ôn Noãn, nhưng thấy cô không hứng thú lắm nên cũng không ép.
Ôn Noãn cắm sạc điện thoại, vừa mở nguồn lên đã nhận được tin nhắn từ Quý Phong.
【Lên mạng đi.】
Thấy dòng tin nhắn, khóe môi cô cong lên thành một nụ cười nhẹ.
Cái “lên mạng” giữa cô và Quý Phong không phải để chơi mấy trò như bắn súng hay đánh nhau ảo mà là để làm việc thật sự.
Ôn Noãn rất thích cảm giác làm việc chung với Quý Phong.
Công việc khiến cô thấy bản thân bận rộn và trưởng thành hơn từng ngày.
Lấy laptop ra chuẩn bị làm việc, giọng Vương Nam lại vang lên:
“Ôn Noãn, cậu chuẩn bị chơi game hả? Mình cũng chơi Liên Minh Huyền Thoại, tướng Sona của mình đỉnh lắm luôn.”
Ôn Noãn khẽ ngẩng đầu lên: Liên Minh Huyền Thoại? Cô nhớ Quý Phong cũng từng chơi trò này, hình như còn rất thích.
Nhưng cô không hiểu tại sao mỗi lần chơi game với Đậu Đinh và nhóm bạn, sắc mặt của anh luôn khó coi.
Có lẽ sau này phải hỏi cho rõ.
“Mình không chơi game, mình đang làm việc.”
“Làm việc?!”
“Ừm, làm thêm.”
“Vậy… được rồi, cậu làm việc đi.”
Ở đại học, việc sinh viên làm thêm không hiếm, nhưng một cô gái như Ôn Noãn mới ngày đầu đã bắt đầu làm việc thì thật sự khá hiếm gặp.
Làm việc trên laptop tiện lợi hơn nhắn tin qua điện thoại rất nhiều.
Sau vài tháng rèn luyện, tốc độ đánh máy của Ôn Noãn giờ đã rất nhanh.
【Có tiện bật video không?】
Mở QQ lên, cô thấy một tin nhắn mới nhấp nháy.
Ôn Noãn khẽ liếc sang Vương Nam rồi mím môi trả lời: 【Không tiện lắm, bạn cùng phòng mình đang ở đây.】
【OK, ghi lại những chi tiết xảy ra ban ngày là tốt nhất, có sai sót hoặc lỗ hổng nào thì sau này chúng ta sẽ bổ sung.】
【Được.】
Lúc ở khách sạn, cô và Quý Phong đã trò chuyện rất nhiều.
Khi đó trời mưa to, có vài ý tưởng cô chưa kịp ghi lại.
Với vai trò quản lý phòng làm việc, đây là trách nhiệm cô cần làm tốt.
Vừa lập kế hoạch chi tiết, Ôn Noãn vừa trò chuyện vu vơ với Quý Phong.
Trong lòng cô thấy yên bình và thỏa mãn lạ thường.
Có Quý Phong, có công việc, vừa kiếm tiền vừa học hỏi thêm được nhiều điều.
Cô hy vọng thời đại học có thể luôn như thế này...
Nghĩ về tương lai, khóe môi cô lại bất giác cong lên.
Một lúc lâu không thấy tin nhắn mới, Quý Phong đột nhiên gửi đến cả một đoạn dài.
【Ôn Noãn, nếu chúng ta thật sự thành lập công ty, thì đây sẽ không còn là một phòng làm việc mang tính vui chơi nữa.
Ban đầu công ty có thể nhỏ, nhưng sẽ không nhỏ được lâu đâu.
Mọi thứ sẽ trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều, và vai trò của cậu cũng sẽ hoàn toàn khác.
Cậu sẽ trở thành CEO Chỉ Tiêm Tương Lai.
Nghe có vẻ hơi buồn cười và có lẽ sẽ khiến người khác cười nhạo, nhưng chính cậu không được phép xem nó là chuyện đùa.
Phải nghiêm túc, hiểu không?】
Nếu không có cuộc trò chuyện lúc ban ngày, có lẽ Ôn Noãn cũng sẽ cảm thấy danh xưng CEO này thật nực cười.
Nhưng bây giờ...
【Hiểu rồi, mình sẽ tự nghiêm khắc với bản thân.】
【Tốt. Thượng Hải không giống Trân Châu, ở đây mọi người trước kia đều chơi chung nên có phần tùy tiện. Nhưng giờ thì khác. Sau khi kết thúc kỳ quân sự, mình sẽ dẫn cậu đến phòng làm việc để xác nhận chức vụ và vị trí chính thức của cậu. Hãy nhớ, đừng làm mấy trò kiểu "hòa đồng quá mức" với nhân viên, kể cả với những người thân quen lâu năm. Sau này dù mình có ở đây hay không, cậu phải luôn được gọi là ‘Ôn Tổng’.】
【Mình nhớ rồi, sẽ làm tốt.】
Tại phòng ký túc xá nam.
Sau khi giao xong mọi việc cho Ôn Noãn, Quý Phong không còn ý định làm tiếp công việc của mình nữa.
Ba người con nuôi khác chưa về, anh thoải mái tận hưởng sự yên tĩnh.
Tiện tay mở diễn đàn của Đại học Thượng Hải.
Diễn đàn chỉ có 5 mục lớn: học thuật, giao lưu, cựu sinh viên, giao dịch, giáo dục.
Các mục không quá sơ sài, tốc độ tải cũng không chậm, không giật lag.
Có thể thấy đội ngũ kỹ thuật có làm việc, nhưng không chuyên sâu lắm vì phần bố cục trông rất cũ kỹ.
Tổng thể mà nói, giao diện này có vẻ đã lạc hậu.
Quý Phong bỏ qua hai mục học thuật và giáo dục, tập trung vào ba mục ở giữa.
Trong mục cựu sinh viên và giao dịch có rất nhiều bài đăng tuyển dụng hoặc tìm việc làm.
Ngoài ra còn có các bài tìm đồ thất lạc, buôn bán đồ cũ, nhận chuyển phát nhanh và giao đồ ăn hộ.
Quý Phong dừng mắt khá lâu ở một bài đăng tìm mèo trong mục đồ thất lạc.
Đặc biệt là những phần cập nhật thông tin bổ sung bên dưới bài viết khiến anh nhìn mãi mà không dứt ra được.
1
0
5 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
