TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 59
Chương 60: Em muốn xem cái này sao

Càng như vậy, Thương Tòng Chi lại càng thấy hứng thú.

Mục Tinh Lan hỏi cô: “Cho em xem cũng được, em định dùng gì để đổi?”

Chỉ xem cánh tay thôi mà cũng đòi đổi chác.

Không lẽ da anh là cổ vật bằng ngọc trắng thật, nhìn một cái còn phải trả tiền?

Thương Tòng Chi làm bộ suy nghĩ: “Ừm... để em nghĩ đã.”

Nhưng đầu ngón tay mát lạnh của cô đã nhân lúc Mục Tinh Lan lơ là, từ từ bò lên cổ tay anh, rồi len vào trong ống tay áo.

Không sờ thấy gì cả.

Giọng anh pha chút ý cười: “Sờ thấy gì chưa?”

“...”

Không có gì hết.

Thương Tòng Chi cũng lười giả bộ, trực tiếp nắm lấy cổ tay anh, mạnh tay kéo ống tay áo lên.

Lộ ra một mảng cánh tay trắng lạnh, cơ bắp rắn chắc mà cân đối, là một cánh tay rất đẹp.

Vậy thôi sao?

Thương Tòng Chi ném tay anh ra luôn.

Nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: “Cái gì chứ, tưởng có bí mật gì ghê gớm lắm cơ.”

Chán chết. Cái “bất ngờ” mà bảo bối nhà họ Phó nói... chẳng lẽ là thân thể hoàn mỹ của anh họ cô nàng?

Nếu vậy thì cô nàng sai rồi. Đối với thân thể của anh họ cô ấy, bây giờ cô đã bắt đầu thấy ngán ngẩm. Không còn chút hứng thú nào nữa.

Ngay khi Thương Tòng Chi định đứng dậy rời đi, lại liếc thấy người đàn ông kia thong thả tháo chiếc khuy tay áo còn lại.

Đầu ngón tay trắng trẻo kẹp lấy chiếc khuy xà cừ xám nhạt, nhẹ nhàng đặt lên bàn trà.

Từng động tác như tua chậm, anh lặng lẽ xắn tay áo còn lại lên, từng lớp từng lớp, để lộ một mảng lớn hình xăm đen tuyền. Sự đối lập giữa sắc trắng và đen, trong văn phòng lạnh lẽo và đầy tính kiềm chế ấy, trở nên chói mắt lạ kỳ.

Giọng anh vang lên, lạnh lùng mà dịu dàng như nước: “Em muốn xem cái này sao?”

Máy lạnh trong văn phòng bật rất mạnh, luồng gió mát lướt qua má. Thương Tòng Chi theo phản xạ nhìn về cánh tay ở ngay trước mắt.

Giống hệt cánh tay ban nãy, gân guốc rắn rỏi, làn da trắng lạnh, toát ra vẻ xa cách và lạnh nhạt.

Thế nhưng trên làn da trắng ấy lại in đậm từng nhánh hình xăm đen uốn lượn như dây leo, bí ẩn và phóng túng, men theo làn da mà trườn lên, rồi biến mất trong lớp tay áo.

Thương Tòng Chi nắm lấy cổ tay anh, đầu ngón tay khẽ run lên. Cô hít sâu một hơi rồi dứt khoát kéo cao tay áo anh lên, cuối cùng cũng lộ ra trọn vẹn cánh tay.

Anh thực sự xăm cả một cánh tay!

“Thích không?” Giọng Mục Tinh Lan lại vang lên, vẫn là âm sắc trong trẻo như nước suối chảy qua khe đá, phong nhã đến mức khiến người ta tim loạn nhịp.

Thương Tòng Chi ngẩng đầu nhìn gương mặt điển trai của anh, đồng tử đen láy co rút lại, ánh mắt có phần khó tin.

Một người đàn ông bề ngoài ôn hòa đĩnh đạc, nhã nhặn nghiêm túc, vậy mà dưới lớp áo sơ mi trắng tinh lại giấu đi cả một cánh tay đầy hình xăm phóng khoáng.

Cô dùng đầu ngón tay miết mạnh lên hình xăm kia.

Không hề nhòe, không hề xô lệch, giống như đã ăn sâu vào da thịt.

Môi cô khẽ hé mở, giọng mang theo run nhẹ: “Là thật sao?”

Người khác có lẽ không nhìn ra ý nghĩa của hình xăm dây leo này. Nhưng Thương Tòng Chi thì biết rõ, rất rõ.

Rõ ràng là hình xăm mà năm đó cô từng dán thử lên bụng dưới, chỉ khác là lần đó có thêm một hình mặt trăng, còn bây giờ thì không, chỉ còn lại những dây leo uốn lượn đầy bí ẩn, bám lấy cánh tay rắn rỏi và lạnh lẽo ấy.

Cô từng nói cho anh biết ý nghĩa của hình dây leo này, nó đại diện cho “Chi Chi”.

Anh lại thực sự xăm tên cô lên tay.

Ánh mắt Mục Tinh Lan dừng trên gương mặt cô, môi mỏng hé mở, như một tiếng thở dài: “Là thật.”

Ngón tay từng miết mạnh của Thương Tòng Chi chợt dịu lại, cô nhẹ nhàng vuốt dọc hình xăm đen: “Có đau không, anh thật sự xăm cả một cánh tay rồi.”

Khi đó, cho dù cô có bảo anh đi xăm thì cũng chỉ là muốn đùa một chút, cùng lắm là một hình nhỏ để trải nghiệm. Ai mà ngờ anh lại xăm luôn cả một bó thế này.

Mục Tinh Lan khẽ siết lấy đầu ngón tay trắng nõn của cô: “Không đau.”

“Chẳng phải em nói em thích anh xăm tay sao?”

Vậy nên em thích anh sẽ làm.

Thương Tòng Chi chợt nghe rõ được ẩn ý trong lời nói của anh.

Ngày đó cô từng tưởng tượng, nếu một người đàn ông trông lạnh lùng, nghiêm túc như anh, bên trong lớp áo sơ mi trắng lại ẩn giấu cả một cánh tay hình xăm ngang tàng thì nhất định sẽ cực kỳ ngầu.

Loại cảm giác đối lập ấy, thật sự khiến người ta hoa mắt, tâm loạn.

Ngay cả giờ phút này, khi nhìn thấy Mục Tinh Lan như vậy, trái tim cô cũng không kiềm được mà đập rộn ràng.

Dù biết là thiêu thân lao vào lửa, vẫn không nhịn được mà muốn lao vào.

Người đàn ông như vậy thật sự khiến phụ nữ không cách nào kháng cự.

11

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.