TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 46

Cơm nước no nê, Trương Toàn chủ động dọn dẹp bát đũa, còn Triệu Yến Hoa đi tìm bóng dáng Sở Dao Quang, nhưng lại không tìm thấy.

Trong lòng hắn hơi hụt hẫng, nhưng vừa nghĩ tới ngày mai lại có thể gặp Sở Dao Quang, liền lập tức mong chờ trở lại.

Đun nước tắm rửa xong xuôi, Triệu Yến Hoa ôm lấy bộ y phục mới hôm nay Sở Dao Quang vừa may xong, nằm trong bóng tối dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Sở Dao Quang quả nhiên lại xuất hiện.

Chào hỏi Triệu Yến Hoa một lượt xong, nàng lại vội vàng chạy tới Ngự Thiện phòng, trộm về không ít nguyên liệu nấu ăn trở về Vân Thủy Các.

“Thời tiết oi bức thế này, ở đây lại chẳng có hầm băng, đồ ăn đều không để được lâu. Chờ tới mùa đông thì tốt rồi, khi ấy có thể một lần lấy về thật nhiều thứ.”

Triệu Yến Hoa giúp Sở Dao Quang sắp xếp nguyên liệu xong, nghĩ tới mùa đông khắc nghiệt, đến lúc ấy chắc hẳn Vương công công sẽ lại âm thầm phái người tới giúp đỡ hắn.

“Ta thấy hạt sen trong hồ đã gần thu hoạch được rồi đấy, ta đi hái vài cái về, hôm nay vừa đúng dịp hầm canh sườn cho đệ.”

“Ta cũng đi nữa!”

Triệu Yến Hoa chèo chiếc thuyền nhỏ xuyên qua hồ sen, còn Sở Dao Quang thì hái những bông sen rồi đặt xuống bên chân. Sau hai lần đi về, tất cả gương sen đều đã được hái sạch, hai người mới bước xuống khỏi chiếc thuyền nhỏ.

“Ta dạy đệ cách bóc hạt sen ra nhé. Đệ sờ thử xem, ở giữa hạt sen có một cái mầm nhỏ, đó chính là tâm sen. Thứ này tuy rất đắng, nhưng lại là đồ tốt để thanh nhiệt giải nóng. Tuy nhiên, ta thấy thể chất của đệ chắc không hợp ăn cái này đâu. Trước tiên cứ bóc hết ra, phơi khô rồi cất đi đã.”

Triệu Yến Hoa cẩn thận dùng tay sờ lấy đài sen, bóc ra rồi lấy hạt sen bên trong. Quả nhiên hắn cũng sờ thấy tâm sen.

Trước kia hắn từng ăn qua hạt sen, nhưng không ngờ rằng hạt sen lại đến từ thứ này, càng không biết bên trong còn có tâm sen đắng chát như thế.

“Tỷ tỷ, ta rất thích cuộc sống hiện giờ.” Triệu Yến Hoa bỗng nhiên nói một câu như vậy.

Không phải hắn không muốn rời khỏi Vân Thủy Các, chỉ là cảm thấy cuộc sống bây giờ thực sự quá hạnh phúc, khiến hắn chìm đắm trong đó.

“Thế sao? Nếu mắt đệ hồi phục thì chắc sẽ còn thích hơn nữa chứ?”

Triệu Yến Hoa lập tức gật đầu không chút che giấu.

“Ta sẽ nghĩ cách mà.”

Triệu Yến Hoa nghe xong thì nét mặt lại có chút thất vọng. Dẫu sao chính hắn cũng không biết bản thân trúng độc gì, vậy thì làm sao Sở Dao Quang có thể giúp hắn đây?

“Thôi được rồi, mau bóc hạt sen đi. Đợi thêm một tháng nữa, củ sen dưới hồ chắc cũng sắp thu hoạch được rồi. Đến lúc ấy lại có củ sen ăn. Bây giờ ta đi hầm thịt cho đệ trước đây.”

Vốn đã được nếm thử mùi vị thơm ngon từ tối qua, sáng nay Trương Toàn cực kỳ mong ngóng được tới Vân Thủy Các đưa cơm, nhưng buổi sáng lại trôi qua bình lặng như mọi ngày.

Tuy nhiên đến trưa, vừa bước chân vào Vân Thủy Các, Trương Toàn lại lập tức ngửi được mùi thơm của thức ăn.

Hắn vốn chỉ là một tiểu thái giám thân phận thấp kém, làm sao có thể ăn được thịt. Nhưng thật không ngờ, đi theo vị hoàng tử sống tại lãnh cung này, hắn lại được ăn ngon như vậy. Điều này càng khiến Trương Toàn thêm tin rằng bản thân đã theo đúng người rồi.

Nghe được tiếng thỉnh an của Trương Toàn, lần này Triệu Yến Hoa không còn kiêng dè gì hắn nữa, vẫn tiếp tục ngồi bóc hạt sen.

“Hôm nay ngươi tới đưa cơm đấy à? Có vẻ sớm hơn thường ngày nhỉ?”

Trương Toàn có chút ngượng ngùng, ánh mắt không tự giác liếc về phía cái nồi trên bếp.

“Thôi được rồi, thu dọn một chút chuẩn bị ăn cơm đi.”

Sau đó lại là ba người cùng ngồi xuống nhưng chỉ có hai người ăn, còn Sở Dao Quang chỉ biết chống cằm nhìn họ.

Mặc dù dáng người Trương Toàn có phần khỏe mạnh hơn Triệu Yến Hoa một chút, nhưng nhìn chung cũng vẫn rất gầy yếu. Hai đứa trẻ này cần ăn uống nhiều hơn mới có thể lớn khỏe được.

Sau bữa cơm, Trương Toàn lại chủ động thu dọn bát đĩa, sau đó còn cùng Triệu Yến Hoa bóc hết số hạt sen còn lại.

Thực ra Triệu Yến Hoa không muốn Trương Toàn ở lại Vân Thủy Các lâu như vậy, bởi nếu y còn ở đây, thì Sở Dao Quang sẽ không thể nói chuyện cùng hắn được.

Dường như không nhận ra sự khó chịu trong lòng Triệu Yến Hoa, Sở Dao Quang đi đến bên cạnh hắn nói:

“Ta đi tới Thái y viện một chút, lát nữa trở về sẽ nấu bữa tối cho các đệ.”

Nói xong nàng cũng chẳng đợi Triệu Yến Hoa trả lời, lập tức bước ra khỏi cửa cung.

Vì Trương Toàn vẫn còn ở đây, Triệu Yến Hoa đương nhiên cũng không tiện mở miệng nói chuyện, chỉ có thể tiếp tục im lặng.

Thái y viện rất rộng, nơi đây không chỉ có rất nhiều dược liệu, mà còn lưu trữ rất nhiều sách thuốc. Nhưng Sở Dao Quang lại không biết rõ Triệu Yến Hoa trúng phải loại độc gì, cho nên cũng không thể nào tra cứu một cách chính xác được. Nếu cứ mở sách thuốc ra tìm từng trang một, đến lúc tìm được rồi chắc cũng không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào. Hơn nữa, nàng lại càng không rõ loại độc của Triệu Yến Hoa là đơn thuần một loại thuốc, hay do hai ba loại thuốc pha trộn vào nhau tạo thành. Nàng thực sự chẳng có cách nào giải quyết.

Nhưng không thể không giải quyết, bởi nàng đã hứa với Triệu Yến Hoa rồi.

3

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.