TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Đam mê của nàng

Chủ động bước vào hang ổ của mãnh thú, sợ là ngay cả xương cốt cũng khó mà còn.

Lông mày của vị Phật tử trẻ tuổi lộ ra vài tia thương xót, thấp giọng siêu độ về hướng mà nam tử vừa rời đi.

Tụng kinh Phật xong, y nheo mắt nhìn vạt áo bào bị ướt đẫm, bởi vì không thể chịu đựng được loại trình độ dơ bẩn này mà mi tâm nhíu lại.

Y cầm cung nỏ, xoay người nhấc chân bước lên bậc đá dẫn vào nhà nhỏ trong rừng trúc phía sau.

---

Xung quanh rất yên tĩnh, ngay cả tiếng chim hót dường như cũng chẳng nghe thấy.

Tạ Quan Liên từ trên cầu nhỏ đi tới, kinh ngạc nhìn ra xa.

Không nghĩ tới nơi này lại có một căn nhà nhỏ giữa rừng trúc, được tu sửa thanh nhã.

Nàng liếc nhìn đống tuyết vừa rơi xuống phiến đá vẫn chưa tan, nâng váy đi về phía căn nhà trúc ở đằng trước.

Vừa rồi âm thanh phát ra từ nơi này, nàng còn tưởng là Thẩm Thính Tứ ở chỗ này, kết quả khiến nàng thất vọng chính là tuy cửa để mở, nhưng bên trong không có người.

Trong phòng trống trải, chỉ có một bộ tăng bào màu xám trắng treo trên giá gỗ, cùng với một chuỗi Phật châu óng ánh sắc ngọc.

Trên tăng bào còn lưu lại vệt nước sẫm màu, hẳn là vừa mới thay ra không lâu.

Nàng đoán y vẫn còn ở chỗ này, vừa định đi nơi khác tìm người, xoay người lại thì bất ngờ bị một người đứng lặng lẽ phía sau hù dọa khiến nàng giật mình lùi lại một bước.

Thanh niên Phật tử khoanh tay trước ngực, dáng người như ngọc đứng tựa vào cửa trúc, nhướng hàng lông mày trong trẻo nhưng lạnh lùng dừng lại nơi nàng, dáng vẻ vẫn dịu dàng như cũ, nhưng bởi vì đuôi mắt vương chút phấn hồng nhạt mà tự dưng toát ra vài phần quyến rũ ngả ngớn.

Cũng không biết đứng ở phía sau từ lúc nào, lặng lẽ như ma quỷ.

Tạ Quan Liên thấy rõ là y, trong mắt lập tức tràn ra ánh sáng rực rỡ, giống như nhìn thấy y thì rất là vui mừng.

“Pháp sư Ngộ Nhân!”

Thẩm Thính Tứ nghe giọng điệu nhảy nhót của nàng, sắc mặt không thay đổi, đôi mắt đen láy bất động nhìn nàng: “Sao thí chủ lại ở chỗ này?”

Giọng nói phảng phất chút khàn nhẹ như vừa mới tỉnh ngủ.

Loại giọng nói này…

Tai Tạ Quan Liên bỗng đỏ lên, cúi đầu nhỏ giọng đáp: “Thật ra ta tới để tìm pháp sư Ngộ Nhân.”

“Tìm ta?” Y bước qua người nàng đi vào trong, lấy Phật châu treo trên giá gỗ đeo lên tay.

Tạ Quan Liên lặng lẽ hé mắt, ánh mắt nhìn theo từng cử động của y, nhìn đến mức khó có thể rời mắt.

Nàng thích nhất là nhìn Phật tử cầm Phật châu trong tay, cũng thích nhìn đầu ngón tay nắm chặt hạt châu đến trắng bệch.

Nhất là lúc không khống chế được mà lơ đãng kéo đứt hạt châu, tiếng hạt châu vỡ tan tành rơi xuống đất, nàng thích nghe nhất.

Nữ nhân phía sau không trả lời.

Thẩm Thính Tứ nghiêng đầu, nhìn thấy ánh mắt nàng dừng trên Phật châu vừa đeo lên, một bên má ửng đỏ, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không bình tĩnh như lúc nãy.

Loại ánh mắt này mấy năm nay y thấy cũng không ít, thậm chí chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết nàng có khát vọng đối với y, nhưng lại không giống những nữ nhân khác, không chỉ là khát vọng, mà còn pha lẫn sự si mê kỳ lạ.

Y theo bản năng nhíu mày rồi lại thả lỏng, giọng điệu nhẹ nhàng nhắc nhở ánh mắt nàng đã vượt quá giới hạn: “Thí chủ.”

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Chào mừng tiến vào phó bản Từ Bi.

Nhắc nhở thân thiện khi vượt ải: Người chơi tuyệt đối không được tin bất kỳ lời nào của đóa hắc tâm liên, thấy hắc tâm liên thì xin tránh xa, đừng để vẻ bề ngoài đánh lừa. [Icon đầu chó]

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.