0 chữ
Chương 32
Chương 32
Kỳ Kiêu Dã cố nén đi nét lạnh lùng nơi khóe môi, hờ hững lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của Lê Thê Thê.
Lê Thê Thê lấy lại tinh thần, đáp: “Tôi tên là Thất Thất.”
“Không hỏi biệt danh của cô!”
Kỳ Kiêu Dã có vẻ không hài lòng, hắn nghiêng người về phía cô, ánh mắt tối sâu khóa chặt lấy đôi mắt trong veo, mang theo một tầng hơi nước nhàn nhạt của cô gái, lặp lại câu hỏi một lần nữa: “Tên thật của cô là gì?”
Khoảng cách quá gần, ánh mắt thâm trầm của hắn tựa như một tấm lưới khổng lồ, có thể dễ dàng bao vây lấy cô.
Lê Thê Thê thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực, mang theo cơn cuồng nộ không yên của Kỳ Kiêu Dã, từng luồng từng luồng phả lên chóp mũi cô.
Hơi thở ấy còn lẫn theo một mùi hương sạch sẽ, mạnh mẽ, mang đặc trưng của một người đàn ông đầy bá đạo.
Cô bỗng chốc luống cuống, cả người như bị cố định, không thể động đậy, chỉ có thể thành thật trả lời: “Tôi tên là… Lê Thê Thê. Lê trong Lê minh, Thê Thê như cỏ thơm xanh ngát.”
“Ừm.”
Kỳ Kiêu Dã cuối cùng cũng hài lòng hơn một chút, trong đôi mắt sâu thẳm chợt ánh lên một tia dã tính hoang dại.
“Tôi tên là Kỳ Kiêu Dã.”
Lê Thê Thê hoàn toàn không có hứng thú!
Biết tên hắn thì có ích gì? Một người mà ngay cả Kiêu Tiêu cũng phải gọi một tiếng “gia”, cô có thắp hương mấy đời cũng không dám trực tiếp gọi thẳng tên hắn!
Lê Thê Thê im lặng, Kỳ Kiêu Dã cũng không lên tiếng.
Người đàn ông chậm rãi hạ ánh mắt màu lam nhạt, lẳng lặng nhìn cô gái nhỏ mềm mại trong lòng mình, cảm nhận một ngọn lửa nhỏ đang lan tràn trong cơ thể.
Lại là cảm giác này…Cô gái này không cần làm gì, chỉ cần đứng gần hắn một chút, đã có thể dễ dàng khuấy động hắn. Mà ngọn nguồn của sự bức bối và rung động này chính là mùi hương quanh quẩn trên người Lê Thê Thê.
Một mùi hương rất đặc biệt, không giống nước hoa, mà giống như hương thơm tự nhiên của cơ thể cô.
Tựa như một đóa lan cô độc mọc lên giữa băng tuyết lạnh giá, thanh nhã mà xa vắng, lạnh lẽo mà tinh khiết… tựa đêm tuyết phủ giá rét, nhưng lại có thể khơi lên ngọn lửa bỏng rát trong lòng người.
Không kịp suy nghĩ, đầu ngón tay nóng ấm của Kỳ Kiêu Dã đột nhiên đặt lên đôi môi mềm mại căng mọng của Lê Thê Thê, chậm rãi miết dọc theo đường viền môi tinh tế của cô.
Cảm giác mềm mại, dịu dàng, thật sự rất tuyệt!
Hắn khẽ nhếch môi, đôi mắt ngập tràn ý cười: “Đừng chọn Kiêu Kiêu, theo tôi đi.”
Lê Thê Thê: ???
Lê Thê Thê lấy lại tinh thần, đáp: “Tôi tên là Thất Thất.”
“Không hỏi biệt danh của cô!”
Kỳ Kiêu Dã có vẻ không hài lòng, hắn nghiêng người về phía cô, ánh mắt tối sâu khóa chặt lấy đôi mắt trong veo, mang theo một tầng hơi nước nhàn nhạt của cô gái, lặp lại câu hỏi một lần nữa: “Tên thật của cô là gì?”
Khoảng cách quá gần, ánh mắt thâm trầm của hắn tựa như một tấm lưới khổng lồ, có thể dễ dàng bao vây lấy cô.
Lê Thê Thê thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực, mang theo cơn cuồng nộ không yên của Kỳ Kiêu Dã, từng luồng từng luồng phả lên chóp mũi cô.
Hơi thở ấy còn lẫn theo một mùi hương sạch sẽ, mạnh mẽ, mang đặc trưng của một người đàn ông đầy bá đạo.
“Ừm.”
Kỳ Kiêu Dã cuối cùng cũng hài lòng hơn một chút, trong đôi mắt sâu thẳm chợt ánh lên một tia dã tính hoang dại.
“Tôi tên là Kỳ Kiêu Dã.”
Lê Thê Thê hoàn toàn không có hứng thú!
Biết tên hắn thì có ích gì? Một người mà ngay cả Kiêu Tiêu cũng phải gọi một tiếng “gia”, cô có thắp hương mấy đời cũng không dám trực tiếp gọi thẳng tên hắn!
Lê Thê Thê im lặng, Kỳ Kiêu Dã cũng không lên tiếng.
Người đàn ông chậm rãi hạ ánh mắt màu lam nhạt, lẳng lặng nhìn cô gái nhỏ mềm mại trong lòng mình, cảm nhận một ngọn lửa nhỏ đang lan tràn trong cơ thể.
Lại là cảm giác này…Cô gái này không cần làm gì, chỉ cần đứng gần hắn một chút, đã có thể dễ dàng khuấy động hắn. Mà ngọn nguồn của sự bức bối và rung động này chính là mùi hương quanh quẩn trên người Lê Thê Thê.
Tựa như một đóa lan cô độc mọc lên giữa băng tuyết lạnh giá, thanh nhã mà xa vắng, lạnh lẽo mà tinh khiết… tựa đêm tuyết phủ giá rét, nhưng lại có thể khơi lên ngọn lửa bỏng rát trong lòng người.
Không kịp suy nghĩ, đầu ngón tay nóng ấm của Kỳ Kiêu Dã đột nhiên đặt lên đôi môi mềm mại căng mọng của Lê Thê Thê, chậm rãi miết dọc theo đường viền môi tinh tế của cô.
Cảm giác mềm mại, dịu dàng, thật sự rất tuyệt!
Hắn khẽ nhếch môi, đôi mắt ngập tràn ý cười: “Đừng chọn Kiêu Kiêu, theo tôi đi.”
Lê Thê Thê: ???
6
0
3 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
