0 chữ
Chương 5
Chương 5: Máu đầu lưỡi
Chúc Kỳ Mộng khó khăn lắm mới gom đủ tiền và lôi kéo người đàn ông bên cạnh mình đến đây làm lễ sên loại bùa có tác dụng suốt đời với cô ta. Việc không thành thì làm sao cô ta yên tâm về thành phố được. Cô ta sốt ruột nói:
“Sao lại không được? Tôi đã tốn một tỷ đến đây làm lễ sên bùa. Bây giờ nói không làm mà nghe được à?”
Đôi mắt cô ta bỗng ánh lên tia nhìn giễu cợt.
“Hay là chê tiền ít? Không ngờ tư tế bản Chúc trong miệng dân bản lại là người như vậy. Nhân hậu hiền từ cái khỉ gì! Tham lam giống với bọn tù trưởng cả thôi. Làm bộ làm tịch gì chứ!”
Chúc Kỳ Đan nằm trong tượng gỗ hình rắn nhíu mày vì lời lẽ quá mức hỗn hào này nhưng cậu cũng không ngạc nhiên khi nghe Chúc Kỳ Mộng nói như vậy. Lúc trước cô ta vừa xuống bản đã làm tiếp viên trong quán rượu, sau đó đến tay vịn trong karaoke, đã phá nát biết bao gia đình rồi thì việc chửi mắng người lớn tuổi này có là gì đâu.
Bên ngoài, Chúc Kỳ Mạn chẳng thèm nhìn Chúc Kỳ Mộng đang hăng say chửi mắng mình mà lạnh nhạt nói:
“Thực ra cũng chẳng còn thời gian gì nữa. Muốn ngay bây giờ cũng được, cho anh ta uống máu đi.”
Lúc thì nói chờ tháng sau, lúc này lại nói không còn thời gian gì. Chúc Kỳ Mộng chẳng hiểu nổi người phụ nữ thần bí già nua này muốn gì nhưng nghe bà nói vậy chứng tỏ đã khuất phục trước lời mắng chửi của cô ta rồi.
Đôi môi được tỉ mỉ tô son đỏ nhếch lên đắc ý. Sau đó cô ta quay sang hôn mạnh Trình Khắc ngồi cạnh mình.
Mặt mày Trình Khắc đầy vẻ miễn cưỡng nhưng khi ngửi thấy hương quýt vấn vương trên người phụ nữ đang hôn mình thì lòng kháng cự thân mật dịu xuống, sự say mê hiện lên trong đôi mắt mơ màng. Một lúc sau giữa đôi môi đang dính lấy nhau khăng khít tràn ra một tia máu.
Vật đen dài mảnh đang nổi lềnh bềnh trong thau nước chứa con cây độc chợt động đậy, từ giữa thân trơn nhớt như lươn một con mắt tròn xoe bé tí mở ra.
Chúc Kỳ Mộng nhìn thấy thì đầu mày cuối mắt hiện lên vẻ vừa lòng. Cô ta buông Trình Khắc ra, lau khóe môi còn dính máu, đắc ý nói:
“Chẳng phải nó mở mắt rồi sao, chưa trưởng thành gì chứ! Xì, muốn tiền đến phát điên rồi. Vớ vẩn! Còn không mau nhét nó vào người anh ta đi!”
“Kỳ Mộng!”
Chúc Kỳ Mạn bỗng dí sát người vào Chúc Kỳ Mộng. Cô ta giật mình muốn lui về sau nhưng bị bà nắm tay giữ lại. Chẳng biết một người già lấy sức lực ở đâu ra nhưng thực sự một người trẻ tuổi như cô ta không thoát ra được.
“Sao lại không được? Tôi đã tốn một tỷ đến đây làm lễ sên bùa. Bây giờ nói không làm mà nghe được à?”
Đôi mắt cô ta bỗng ánh lên tia nhìn giễu cợt.
“Hay là chê tiền ít? Không ngờ tư tế bản Chúc trong miệng dân bản lại là người như vậy. Nhân hậu hiền từ cái khỉ gì! Tham lam giống với bọn tù trưởng cả thôi. Làm bộ làm tịch gì chứ!”
Chúc Kỳ Đan nằm trong tượng gỗ hình rắn nhíu mày vì lời lẽ quá mức hỗn hào này nhưng cậu cũng không ngạc nhiên khi nghe Chúc Kỳ Mộng nói như vậy. Lúc trước cô ta vừa xuống bản đã làm tiếp viên trong quán rượu, sau đó đến tay vịn trong karaoke, đã phá nát biết bao gia đình rồi thì việc chửi mắng người lớn tuổi này có là gì đâu.
“Thực ra cũng chẳng còn thời gian gì nữa. Muốn ngay bây giờ cũng được, cho anh ta uống máu đi.”
Lúc thì nói chờ tháng sau, lúc này lại nói không còn thời gian gì. Chúc Kỳ Mộng chẳng hiểu nổi người phụ nữ thần bí già nua này muốn gì nhưng nghe bà nói vậy chứng tỏ đã khuất phục trước lời mắng chửi của cô ta rồi.
Đôi môi được tỉ mỉ tô son đỏ nhếch lên đắc ý. Sau đó cô ta quay sang hôn mạnh Trình Khắc ngồi cạnh mình.
Mặt mày Trình Khắc đầy vẻ miễn cưỡng nhưng khi ngửi thấy hương quýt vấn vương trên người phụ nữ đang hôn mình thì lòng kháng cự thân mật dịu xuống, sự say mê hiện lên trong đôi mắt mơ màng. Một lúc sau giữa đôi môi đang dính lấy nhau khăng khít tràn ra một tia máu.
Chúc Kỳ Mộng nhìn thấy thì đầu mày cuối mắt hiện lên vẻ vừa lòng. Cô ta buông Trình Khắc ra, lau khóe môi còn dính máu, đắc ý nói:
“Chẳng phải nó mở mắt rồi sao, chưa trưởng thành gì chứ! Xì, muốn tiền đến phát điên rồi. Vớ vẩn! Còn không mau nhét nó vào người anh ta đi!”
“Kỳ Mộng!”
Chúc Kỳ Mạn bỗng dí sát người vào Chúc Kỳ Mộng. Cô ta giật mình muốn lui về sau nhưng bị bà nắm tay giữ lại. Chẳng biết một người già lấy sức lực ở đâu ra nhưng thực sự một người trẻ tuổi như cô ta không thoát ra được.
14
0
2 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
