TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

“Được rồi, buổi đánh giá hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người có thể về nghỉ ngơi.”

Đạo diễn vỗ tay, nói một câu đơn giản.

Mọi người lần lượt rời khỏi hiện trường.

Trên gương mặt mệt mỏi của Sở Chiêu hiện lên một tia nhẹ nhõm. Ngồi ở đây xem biểu diễn cả một ngày, cuối cùng cũng có thể về khách sạn nghỉ ngơi rồi.

Trước khi chính thức vào giai đoạn chia tổ, mọi người đều ở trong một khách sạn thống nhất.

Chương trình Sở Chiêu tham gia là một show tuyển chọn thần tượng có quy mô lớn nhất và mức độ nổi tiếng cao nhất toàn quốc - Idol Maker. Kinh phí chương trình dồi dào, chi phí chọn bài hát, ăn uống, quần áo, chỗ ở đều được bao trọn gói.

Sở Chiêu đến từ một công ty nhỏ, vốn dĩ chẳng có bao nhiêu người biết đến, công ty cũng không kỳ vọng cậu có thể nổi tiếng. Trước khi cậu lên đường, đàn anh trong công ty còn xoa đầu cậu rồi nói:

"Chỉ cần tham gia để tăng độ nhận diện một chút là được, không cần áp lực quá lớn."

Sở Chiêu rất rõ ràng điểm mạnh của mình. Cậu không có ưu thế gì đặc biệt, nhưng khả năng chịu áp lực lại rất tốt, không hề lo lắng mình sẽ vì áp lực mà ăn không ngon, ngủ không yên, thậm chí bị loại.

Gần đến khách sạn, Sở Chiêu liếc mắt liền thấy một đám người tụ tập ở cửa. Cậu bước lại gần nhìn một chút, người đang bị vây quanh chính là Quý Ngôn.

Trong Idol Maker, học viên được chia làm 5 cấp: A, B, C, D, F. Lớp A chỉ có bảy suất, Quý Ngôn chiếm một trong số đó.

Quý Ngôn đến từ một công ty lớn, các mặt điều kiện đều rất tốt. Nghe nói cha cậu ta là tổng giám đốc của một công ty giải trí nổi tiếng hàng đầu Trung Quốc, đến cả tổ chương trình cũng không dám đắc tội.

Thực lực tổng hợp của cậu ta cũng được xác định là nằm trong nhóm đứng đầu của chương trình. Từ ngoại hình, kỹ năng hát nhảy đến tính cách đều không thể bắt bẻ lấy một lỗi.

Sở Chiêu vẫn còn nhớ dáng vẻ của cậu ta khi đứng trên sân khấu, tuy đến từ công ty lớn nhưng không có chút khí thế xa cách nào. Chỉ là khiêm tốn pha chút hài hước, vừa lên sân khấu đã có thể khiến không khí sôi động hẳn lên. Hát nhảy đều xuất sắc, không ít học viên vì thích cậu ta mà đứng dậy cổ vũ.

Cái dáng vẻ rạng rỡ đó khiến Sở Chiêu không nhịn được mà nghĩ thầm: [Có một số người đúng là sinh ra để đứng trên sân khấu.]

Hiện giờ cậu ta đang bị mọi người vây quanh, đôi mắt đào hoa cong cong, cười rạng rỡ, lời nói vui vẻ, bầu không khí thân thiết.

Trên mặt Sở Chiêu hiện lên một chút cảm xúc hoài niệm, nhưng rất nhanh đã thu lại.

[Một người nổi tiếng và xuất sắc như vậy, chắc là cả đời mình cũng không có cơ hội giao thiệp đâu nhỉ?]

Sở Chiêu mỉm cười lịch sự, lúc đi ngang qua họ cũng không dừng lại, chỉ nhanh chóng bước tới thang máy.

Mà phía sau cậu, Quý Ngôn đang cười đùa với mọi người cũng không biết từ lúc nào đã dừng lại. Cậu ta hơi nghiêng người như có điều suy nghĩ, ánh mắt khẽ nhìn về phía bóng lưng đang rời đi của Sở Chiêu.

Sở Chiêu về đến phòng, tắm rửa xong, ngồi trên giường vừa lau mái tóc còn ẩm ướt, vừa nghĩ về mấy ngày gần đây.

Chương trình có tổng cộng 100 thí sinh, đợt ghi hình đầu tiên kéo dài 3 ngày, phần biểu diễn của cậu nằm ở ngày thứ hai.

Tiết mục mà cậu chuẩn bị là một bài hát solo, bài hát được tiền bối trong công ty lựa chọn giúp. Người đó nói giọng hát của cậu thiên về trong trẻo tinh khôi, rất hợp với ca khúc này.

Giọng hát của Sở Chiêu quả thật dễ nghe, cậu hát cũng rất chăm chú. Thêm vào đó, bài hát này vốn là nhạc phim của một bộ điện ảnh cảm động, rất dễ khiến người nghe đồng cảm, nên phần biểu diễn của cậu được đánh giá không tồi.

Đạo diễn chỉ đạo biểu diễn rất hài lòng với cậu, không biết là nhớ đến chuyện gì, ánh mắt ánh lên một tia sáng, nói:

“Giọng hát của em thật sự khiến người ta cảm thấy dễ chịu, khí chất của em rất kiên trì, có một vẻ đẹp thuần khiết và chân thật. Tôi hy vọng có thể nhìn thấy thêm nhiều phần biểu diễn của em hơn.”

Thế nhưng khi đạo diễn bảo cậu thể hiện một đoạn vũ đạo, Sở Chiêu lại có chút ngại ngùng, do dự nói:

“Vũ đạo của em không được tốt lắm ạ.”

Vốn tưởng sẽ bị chê, nhưng đạo diễn lại tóm gọn bằng một câu: “Hiếm khi gặp được một cậu bé ngoan ngoãn và hợp ý tôi như thế, hát tốt như vậy là được rồi. Vũ đạo thì chỉ cần mỉm cười nhẹ một chút là được. Cho tôi xem ánh mắt em cười là đủ.”

2

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.