TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

Một lúc sau…

Bên kia đường, Trì Tiểu Thụy đang ôm quả đào đã được ba ba gọt sạch vỏ, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Không còn lớp vỏ bên ngoài, quả đào liền lộ ra màu trắng phấn, phần đỉnh lại ánh lên sắc hồng nhạt, dưới ánh nắng như phát ra thứ ánh sáng trong suốt lấp lánh.

Quả đào này không chỉ nhìn đã thấy mê, mà còn tỏa ra hương thơm tươi mát, khiến mũi Trì Tiểu Thụy như ngập tràn mùi thơm ngọt.

Không nhịn nổi nữa, cậu há miệng “A” một cái rồi cắn một miếng thật to.

Vị ngọt thanh mát lập tức bùng nổ trong miệng, nước trái cây còn chảy ra hai bên mép.

Trì Tiểu Thụy sợ lãng phí, liền vội cúi đầu hút lấy một ngụm.

Phần thịt quả mềm mịn, gần như không cần nhai cũng theo nước đào trượt xuống cổ họng.

Cậu nhóc mở to hai mắt, kinh ngạc đến mức phải lui lại ba bước, rồi nhìn chằm chằm quả đào trong tay, vẻ mặt bỗng chốc trở nên nghiêm trọng.

Có thể nói, kể từ khi xuyên đến thế gới này, đây lần đầu tiên cậu gặp một đối thủ đáng gờm như vậy, cậu còn chưa kịp ra chiêu đã bị ép lui ba bước!

Trì Duyệt ngồi xổm bên cạnh cậu, thấy con mình chỉ ăn quả đào thôi mà nét mặt nghiêm túc đến mức đó, không nhịn được mà bật cười.

“Quả đào! Ta liều mạng với ngươi!”

Trì Tiểu Thụy gào lên một tiếng, lại tiếp tục cắn miếng nữa. Vừa nhai vừa nheo mắt cười, để lộ ra hàm răng sữa nho nhỏ, trên răng còn dính ít thịt quả:

“Ưm! Ngon quá đi mất!”

Thấy nhóc con ăn ngon lành như vậy, Trì Duyệt lại bật cười.

“Ba ba, quả đào này ngon quá đi mất!” Trì Tiểu Thụy hai mắt lấp lánh, nhai nhai miếng đào, vừa ăn vừa ngẩng đầu nhìn ba mình.

“Ngon thì ăn nhiều vào!” Trì Duyệt rút khăn giấy ra lau đi vệt nước trái cây dính đầy trên má con trai mình.

Dưới ánh mặt trời rực rỡ, trên bãi cỏ xanh rì, một bé con cầm quả đào ăn ngon lành. Mặc dù nước trái cây chảy đầy mặt, tay, thậm chí ướt cả cổ áo nhóc, nhưng niềm vui từ tận đáy lòng vẫn toả ra rạng rỡ. Như thể quả đào đó, chính là cả thế giới của nhóc.

Người đi đường thấy cảnh tượng ấy cũng bất giác mỉm cười, như nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên được ăn món ngon khi còn bé, một hạnh phúc thật thuần khiết.

Mà Trì Duyệt và Trì Tiểu Thụy không hề hay biết, cảnh tượng đáng yêu này đã bị người ta quay trộm rồi đăng lên mạng…



Sau khi ăn liền một lúc ba quả đào to đùng, Trì Tiểu Thụy cuối cùng cũng thỏa mãn. Cậu nhìn túi nilon dưới đất còn lại ba quả, lại quay sang nhìn chiếc xe nhỏ chở đầy quả đào như một ngọn núi mini ở phía xa.

“Ba ba, mình mua thêm quả đào nữa đi!”

Trì Duyệt cười ôm con đứng lên: “Được!”

Sau đó anh ghé sát Trì Tiểu Thụy ngửi ngửi, ừm, hôm nay là một cục cưng vị đào.



Trên đường về nhà.

Vừa lên lầu, Trì Tiểu Thụy liền nhìn thấy trước cửa chất đầy đồ gồm: hai thùng sữa, bên trên đặt một túi gạo hai chục ký, bên cạnh là trái cây và rau củ; còn có hai túi lớn, một túi đồ ăn vặt và thực phẩm ăn liền, một túi là đồ dùng sinh hoạt như bột giặt.

Thấy vậy, hai mắt Trì Tiểu Thụy sáng rực lên, cậu hất tay ba ba ra, bước “cộc cộc cộc” chạy đến, chỉ vào túi gạo nói:

“Ba ba! Có đồ ăn nè!”

Trì Duyệt gật đầu cười: “Bảo bảo giỏi quá!”

Trước kia vì còn bận chăm con, anh thường đặt hàng tại siêu thị online để họ giao đến tận nhà. Mấy món này là đơn hàng anh đặt từ hôm qua.

Trì Duyệt mở cửa, trước tiên xách hai túi lớn vào, vừa quay lại định dọn tiếp đống còn lại thì thấy Trì Tiểu Thụy đang ngồi xổm cạnh cửa, phía sau cậu là hai thùng sữa bò, túi gạo, rau củ quả, tổng cộng hơn bốn mươi ký, tất cả đều do bé... ôm vào.

Trì Duyệt trố mắt nhìn con, lại liếc ra cửa, cuối cùng gãi đầu nhìn mái tóc xoăn nhỏ xíu kia, vẻ mặt hoàn toàn mờ mịt:

“Con mình... là siêu nhân hả?”

Sao anh không nhớ mình đã bê những thứ này nhỉ?

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.