TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 39
Bạch Tuyết

Chương 39: Bạch Tuyết

Tổ Thể Quyết của Tres đã lấy được, đột phá Dung Cảnh không cần lo lắng, tạm thời có thể ở lại, nhưng một khi có tin tức về cỗ thi thể kia, hắn sẽ rời đi ngay lập tức, không có gì quan trọng hơn cỗ thi thể đó.

Ở đất Kim Lăng, khói súng bốc lên xuyên thủng bầu trời, cuộc chiến một khắc cũng không dừng lại, cứ vài ngày, phía tây lại bị tấn công bởi từng đợt thú triều mà không rõ nguyên do.

Trên bầu trời, thú biến dị bay kết thành bầy xông vào căn cứ địa.

Granny bay lượn trên không trung, lửa cháy khắp trời ngưng tụ thành Viêm Hỏa Chưởng, rung chuyển bầu trời, tia lửa bắn tung tóe, khiến vô số người ngưỡng mộ, sùng bái.

Lục Ẩn đứng trên tường thành, nhìn về hướng tây, mấy ngày qua thú triều ập đến quá thường xuyên, không lẽ là đã xuất hiện thú biến dị cường đại?

“Granny, chi viện hướng tây nam.”

Lục Ẩn hét lớn.

Trên trời, Granny bực tức, nàng là nữ tử yêu kiều từ Tinh Không, lại bị ra lệnh như thế, có ý muốn từ chối, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Lục Ẩn, Granny liền khôn ngoan tuân theo mệnh lệnh, trong đầu không khỏi nhớ lại một màn mấy ngày trước.

Cũng là ngày thứ hai sau khi thăm hỏi Chu Sơn, Lục Ẩn đột nhiên đề nghị so tài, bảo đảm sẽ không dùng Ba Động Chưởng, Granny mới đồng ý. Khốn kiếp là tên hỗn đản này lại dùng ra Liệt Không Chưởng, thiếu chút nữa là một chưởng đánh phế nàng, Granny tức giận thề sẽ không bao giờ so tài cùng hắn nữa.

Tất nhiên, nàng cũng đồng thời kinh ngạc trước sức mạnh của Lục Ẩn, nếu nói Ba Động Chưởng thì cũng không quá hiếm lạ, vậy Liệt Không Chưởng thì hoàn toàn khác, trong số những người cùng lứa tuổi mà nàng biết người có thể sử dụng Liệt Không Chưởng chỉ có một người là Kẻ mạnh nhất Học Viện Quân Sự Số 1 Đế Quốc, hai là Lục Ẩn.

Đùng.

Viêm Hỏa Chưởng đập mạnh xuống đất, đánh nát hàng loạt thú biến dị cường đại, Granny hít một hơi.

Nàng cũng cảm thấy rất kỳ lạ, sau khi tận thế thú biến dị tuy nhiều, nhưng không phải tất cả thú biến dị đều tấn công nhân loại, thú có bản tính trời sinh của loài thú, miễn không có ai xâm phạm lãnh địa của bọn chúng, bọn chúng rất ít khi xuất hiện, đây cũng là lý do quan trọng cho sự sống sót của rất nhiều người, nhưng bây giờ thú triều lại xảy ra thường xuyên hơn...

Gừ.

Một tiếng gầm lớn vang lên, phía trước, hai con thú biến dị xông tới tấn công Granny, Granny lần nữa thi triển Viêm Hỏa Chưởng, một chưởng tiêu diệt hai con thú biến dị.

Trên tường thành, Lục Ẩn cau mày, nữ nhân này quá lệ thuộc vào Chiến Kỹ, làm hạn chế sự phát triển của nàng, một khi không thể sử dụng Viêm Hỏa Chưởng, chiến lực của nữ nhân này liền bị giảm đi một nửa, đoán chừng trong học viện nữ nhân này chỉ trên trung bình, kém xa với Tres, chỉ mạnh hơn Orton một chút. .

Đột nhiên, Lục Ẩn mở to mắt, hét lên: “Dừng tay”

Vừa nói, vừa vung chưởng ép xuống không trung, không khí bị bắt lấy, hình thành những gợn sóng dập dờn lan ra, sau đó giống như pháo tấn công về phía Granny.

Granny kinh ngạc quay đầu, thấy Liệt Không Chưởng của Lục Ẩn đang tiến công đến, ánh mắt thay đổi nhanh chóng. Tên hỗn đản này điên rồi lại tấn công ta, bỗng nhiên, Granny thấy lạnh sống lưng, có người đánh lén, Granny liền phản ứng, theo bản năng cúi người xuống, Liệt Không Chưởng lướt qua Granny, trực tiếp đánh đến phía sau lưng nàng, ầm một tiếng, không khí chấn động, Granny bị một lực đẩy cực lớn quét qua, phía sau, một nam tử phun máu bay ra ngoài, đập xuống đất.

Lục Ẩn nhảy lên, nhanh chóng bay về phía Granny, trừng mắt nhìn nam tử trên mặt đất, đáp xuống trước mặt Granny.

Granny thở phào một hơi, vui mừng nhìn Lục Ẩn, vừa rồi nếu như không nhờ Lục Ẩn nàng đã bị đánh lén, người đánh lén cũng là thực lực Tham Cảnh, một khi bị đánh lén thành công nàng không biết mình sẽ bị thương đến mức nào, hoặc thậm chí là chết.

Mặt đất chẻ ra một khe nứt thật lớn, nam tử che ngực, chấn động nhìn Lục Ẩn: “Liệt, Liệt Không Chưởng? Làm sao có thể?”

Lục Ẩn lạnh lùng nhìn nam tử, khoé mắt lại liếc nhìn bốn phía, sau đó ánh mắt sắc bén, Du Thân Bộ biến mất lao vào trong thú triều, nam tử hét lên: “Chạy mau” nhưng mà đã muộn, một con thú biến dị đã xuyên thủng bụng, một chàng trai trẻ ngạc nhiên nhìn Lục Ẩn dùng một tay bắt lấy, rút ra trường đao chém xuống, choang một tiếng, trường đao đứt đoạn, Lục Ẩn một đòn dùng trường đao vỡ nát đánh vào nam tử, trong phạm vi mấy chục mét mặt đất nứt ra, sóng khí quay cuồng, vô số thú biến dị bị xé nát.

Chỉ bằng hai đòn đánh Lục Ẩn đã đánh bại hai tên Tham Cảnh, khiến Granny nhìn mà trợn mắt há mồm.

Nàng chắc chắn hai người này là học viên, mặc dù không phải là học viên của Học Viện Quân Sự Số 1, thế nhưng có thể tham gia thí luyện tuyệt đối không yếu, nhưng lại có thể dễ dàng đánh bại như vậy, đây chính là thực lực hiện tại của Lục Ẩn, chiến lực thật sự vượt qua xa trị số chiến đấu của bản thân.

Sau khi hai người bị đánh bịa, thú triều rút lui một cách kỳ lạ.

Lục Ẩn lập tức nhận ra rằng những đợt thú triều trong khoảng thời nay qua là do hai người này gây ra.

“Các ngươi là ai?”

Granny quát hỏi, nàng xém chút nữa bị đánh lén.

Hai nam tử sợ hãi nhìn Lục Ẩn, không trả lời.

Lục Ẩn xua tay đuổi binh sĩ, lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người: “Nếu không nói, chém các ngươi ném cho thú biến dị.”

“Chúng ta đều là học viên, ngươi không thể tàn nhẫn như vậy.”

Một tên nam tử sợ hãi nói, sắc mặt hơi tái nhợt.

Lục Ẩn nhún vai: “Xin lỗi, ta không phải học viên, ta là người địa cầu”

“Không thể nào.”

Hai người kinh ngạc thốt lên, đồng loạt nhìn về Granny.

Granny yên lặng.

Hai người chấn động: “Thổ dân nhỏ bé làm sao có thể đánh bại chúng ta dễ dàng như vậy. Còn biết Liệt Không Chưởng?”

“Đủ rồi, đừng nói nhảm, hoặc là khai ra, hoặc là chết.”

Lục Ẩn lạnh lùng nói.

Mười mấy phút sau, Lục Ẩn sai người nhốt hai người lại, ánh mắt suy tư, hai người đến từ Học Viện Lam Sơn của Đế Quốc Đại Vũ, Học Viện Lam Sơn nằm trên tinh cầu với đầy rẫy dã thú, cho nên hai người này cũng biết một ít thuật ngự thú, nhưng cũng chỉ có thể điều khiển những thú biến dị rất yếu, đối với việc tập kích Kim Lăng, cũng giống như bọn Granny vậy, muốn chiếm đóng Kim Lăng.

Tuy nhiên cũng khác với Granny, hai người này có người đứng sau chống lưng, hơn nữa còn cách Kim Lăng không xa, ngay ở An Huy.

Granny giận dữ nói: “Tại sao lại không giết bọn họ, bọn họ có âm mưu cướp đoạt Kim Lăng.”

Lục Ẩn nhìn về phía Granny: “Ngươi giết đi.”

Granny sửng sốt, quay đầu đi: “Ta không thể ra tay.”

Lục Ẩn lạnh lùng nói: “Thí luyện mặc dù không cấm giết chóc, thế nhưng hại chết quá nhiều cũng phải chuyện không tốt, sau này đừng ở trước mặt ta giở trò khôn vặt, đây là lần đầu, cũng là lần cuối" nói xong, Lục Ẩn xoay người rời đi.

Granny nhìn bóng lưng của Lục Ẩn bĩu môi, thầm đáng tiếc, nàng là muốn đẩy Lục Ẩn vào vị trí bị tất cả mọi người căm thù, vậy thì nàng liền không phải bị kiểm soát, nhưng không thành công, tên khốn này thông minh hơn so với tưởng tượng.

“Lão đại, thú triều rút lui rồi.”

Từ Tam hào hứng nói với Lục Ẩn, đôi mắt nhỏ sáng rực lên.

Lục Ẩn chỉ cần nhìn cũng biết y đang nghĩ gì: “Năng lượng tinh thể cho ngươi đã dùng hết rồi?”

Từ Tam ngượng ngùng nói: “Đã dùng hết rồi, ta cũng đã mạnh hơn rất nhiều”

Lục ẩn nói: “Không cần vội đột phá Thiên Cấp, ngươi hiện tại không có năng lực đó, nên cố gắng thanh tẩy nguồn năng lượng trong cơ thể.”

“Được, lão đại.”

Từ Tam cảm nhận được sự quan tâm của Lục Ẩn.

Về phần Lục Ẩn, hắn cũng không mong muốn người này vì hấp thu quá nhiều tạp chất mà khiến tiềm lực bị hao mòn, như vậy không đáng giá nữa rồi, rất nhiều thế lực lớn cũng có biện pháp làm phân tán năng lượng trong cơ thể đi lại tu luyện một lần nữa, Từ Tam hôm nay đáng để cho những thế lực đó làm vậy, nhưng thực lực càng cao thì phải trả giá càng nhiều, giá trị tương ứng thì càng ít, cho nên khi Từ Tam thực lực càng mạnh, thì tương lai Lục Ẩn có được càng ít, Địa Cấp vừa vặn, đủ để bảo vệ tính mạng là tốt rồi.

Chu Sơn thương thế đã phục hồi khá tốt, Lục Ẩn cho hắn dùng thuốc trị thương của Granny.

“Hai người ngoài hành tinh kia ngươi định xử lý thế nào?”

Chu Sơn hỏi.

Lục Ẩn nói: “Trước mắt nhốt lại, nhất định là còn có ích, ngươi cũng có thể thẩm vấn, biết thêm ít về tình huống của hành tinh khác cũng tốt.”

Chu Sơn gật đầu: “Nghe nói bọn họ đến từ An Huy?”

Lục ẩn trả lời: “Vừa hay lại giống với hướng đi sau này của chúng ta, dứt khoát cùng nhau tiêu diệt luôn.”

“Hướng đi sau này? Ta thật sự tò mò, tại sao ngươi lại luôn muốn đi đến phía tây?”

Chu Sơn nghi hoặc nói.

Lục ẩn nhìn Chu Sơn: “Muốn nghe lời thật lòng?”

“Phí lời.”

“Ta phải đi Hồ Bắc, tìm một người.”

Lục Ẩn nhàn nhạt trả lời

“Hồ Bắc? Người thân à?”

Chu Sơn ngờ vực.

Lục Ẩn cười nói: “Thôi bỏ đi.”

Chu Sơn gật đầu: “Được, Kim Lăng là do ngươi cứu, ngươi nói đi phía tây thì đi phía tây, đúng rồi, đến Hồ Bắc cũng không tệ, có thể liên thông với Vũ Thành của Lưu Thiểu Ca, để cùng nhau liên thủ đối phó với người ngoài hành tinh.”

Lục Ẩn ánh mắt chợt lóe: “Lưu Thiểu Ca? Quang Thánh? Y như thế nào.”

Chu Sơn nói: “Như thế nào là như thế nào? Nói về thực lực hay là tính cách?”

“Ta đều tò mò.”

Lục Ẩn cười nói.

Chu sơn trả lời: “Thật ra thì ta cũng không quá hiểu rõ y lắm, mặc dù ban đầu đã từng làm việc chung, nhưng lại không tiếp xúc nhiều, hiểu Lưu Thiểu Ca nhất phải là Lạc Thánh Bạch Tuyết, ta nghe nói, dường như hai người có quan hệ đặc biệt.”

Lục Ẩn nhíu mày, sau đó thả lỏng: “Có quan hệ đặc biệt? Kết hôn rồi?”

“Không phải, chắc là có tình cảm với nhau.”

Chu Sơn không chắc chắn nói, sau đó nhìn về phía Lục Ẩn cười, cong miệng nói: “Ngươi đã gặp Bạch Tuyết chưa?”

Lục Ẩn lắc đầu.

Chu Sơn ngẩng đầu nhìn lên trời cao, chỉ vào mây: “Bạch Tuyết, chính là có dáng vẻ giống vậy.”

Lục Ẩn ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của Chu Sơn, khá là mê mang.

“Bạch Tuyết, hoa sen giữa nước trong, kiệt tác của thiên nhiên, Lạc Thủy chi thần, tuyệt mỹ như họa.”

Chu Sơn cảm khái nói.

Lục Ẩn nhìn chằm chằm Chu Sơn như đang gặp quỷ: “Ngươi còn biết dùng cả thành ngữ?"

1

0

6 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.