TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Nguồn gốc của tận thế

Chương 38: Nguồn gốc của tận thế

Không gian ban đầu là ba ngày, nếu muốn sử dụng Tinh Năng Tinh Thể để tăng thời gian thì cái giá sẽ rất cao, một viên Tinh Năng Tinh Thể cỡ nắm tay chỉ tăng thêm năm giây, ước đoán một khối Tinh Năng Tinh Thể chỉ có thể tăng thời gian thêm tám mươi phút, đó là một giờ hai mươi phút.

Tu luyện, chiến kỹ, cung cấp năng lượng vũ khí, xúc xắc, thời gian, v.v..., Lục Ẩn phát hiện ra rằng mọi thứ bản thân làm đều cần sử dụng Tinh Năng Tinh Thể, dự cảm của hắn ngày càng mạnh mẽ, tương lai chính mình có lẽ sẽ vì Tinh Năng Tinh Thể mà làm một vài việc xấu, ví dụ như cướp? Có lẽ hải tặc vũ trụ là một nghề nghiệp không tồi.

Lục Ẩn quan sát bốn phía, hắn phải ở chỗ này ba ngày, đây là khoảng thời gian khá lúng túng, tu luyện Thiên Tinh Chưởng hoàn toàn không đủ, lại không có Tinh Năng Tinh Thể để hấp thu, còn cái khác? Lục Nhân suy nghĩ một chút, chỉ có thể tu luyện một loại chiến kỹ - Liệt Không Chưởng.

Liệt Không Chưởng là phiên bản nâng cao của Ba Động Chưởng, cũng là một chiến kỹ phổ biến, yêu cầu thể xác vượt xa Ba Động Chưởng, ngay cả trong số những tu luyện giả Dung Cảnh có thể sử dụng Ba Động Chưởng cũng không nhiều, chiến kỹ này yêu cầu về thể xác quá cao, nhưng lại đúng lúc phù hợp với Lục Ẩn, không có năng lượng hắn chỉ có thể tu luyện cái này, Lục Ẩn vẫn rất tự tin về cơ thể của mình.

Uy lực của Liệt Không Chưởng càng mạnh hơn Ba Động Chưởng, càng quan trọng hơn, nó là công kích khoảng cách xa, có thể bù đắp điểm yếu của Lục Ẩn.

Tuy rằng suốt thời gian qua Lục Ẩn không hề tu luyện, nhưng hắn cũng chưa bao giờ từ bỏ rèn luyện thể chất, may mắn yêu cầu Tinh Năng của Ba Động Chưởng không cao, nếu không thì lúc đó hắn cũng không thể nào dựa vào việc này giết Asta.

Mặc dù Tinh Năng tràn ngập toàn bộ vũ trụ, nhưng mỗi tinh cầu đều có hệ sinh thái riêng, không giống như Tinh Năng, vì vậy, loại chiến kỹ dựa vào thể xác như Ba Động Chưởng này càng hiếm hơn, đáng tiếc là rất nhiều người không nhìn đến, đều chỉ theo đuổi chiến kỹ có uy lực mạnh mẽ, nhưng không biết rằng trong nhiều trường hợp thì những chiến kỹ đó vốn không thể thi triển được.

Dãy số Không Gian Ngưng Đọng Thời Gian ngày càng ít, Lục Ẩn dùng một ngón tay nâng cơ thể lên, mồ hôi như mưa, ba ngày nhanh chóng trôi qua.

Khi số giây cuối cùng chạy hết, cảnh tượng trước mắt Lục Ẩn thay đổi, hắn lại xuất hiện trong phòng huấn luyện, tất cả xung quanh không biến hóa, Lục Ẩn vội vàng nhìn thời gian, quả nhiên, thời gian không có gì biến đổi, hắn đã khổ luyện ba ngày, chỉ trôi qua một giây mà thôi.

Lục Ẩn tắm rửa nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau hắn lại nhìn thấy Granny.

Lúc này, Granny nhìn Lục Ẩn với ánh mắt kiêng nể pha chút sợ hãi.

“Ngươi có biết trách nhiệm của mình không?’’

Lục Ẩn tùy ý hỏi.

Granny nói khẽ: “Bảo vệ ngươi.”

Lục Ẩn cười nói: “Đi thôi, Hình Thánh có lẽ sắp tỉnh lại.’’

Chu Sơn vẫn đang được trị liệu chuyên sâu, hắn bị thương nặng hơn Granny, nếu lúc đó Lục Ẩn không ra tay, Orton đã giết hắn rồi, vì trước đó hắn đã bị Tres công kích.

Sau nửa tháng trị liệu làm Chu Sơn sụt cân rất nhiều.

Khi Lục Ẩn đưa Granny ra ngoài phòng bệnh, thì Phùng Hoành vội vàng đứng dậy nói: “Lục huynh, không, Ẩn Thánh, Hình Thánh tỉnh rồi.’’

Lục Ẩn bất lực, hắn không muốn bị gọi là Ẩn Thánh, nhất là khi đợt học viên thí luyện thứ hai sắp đến, hắn rất dễ trở thành mục tiêu, nhưng bây giờ Kim Lăng đã gọi rồi, hắn cũng đã trở thành cường giả Thiên Cấp, muốn phản bác cũng không phản bác được.

“Biết rồi, các ngươi ở lại bên ngoài, ta vào trong.’’

Lục Ẩn thản nhiên nói, đi ngang qua đám người Phùng Hoành bước vào phòng bệnh.

Phùng Hoành cảnh giác nhìn Granny, nữ tử này là người ngoài hành tinh.

Granny không để ý đến Phùng Hoành, nói đúng hơn là ngoại trừ Lục Ẩn, nàng không quan tâm đến bất cứ ai, nếu Lục Ẩn không phải đến từ Tinh Không, muốn khuất phục tôn nghiêm của nàng vẫn phải mất một thời gian.

Trong phòng bệnh, ngoài Chu Sơn ra còn có Tần Tuyên ở đấy.

Khoảnh khắc nhìn thấy Lục Ẩn đi vào, ánh mắt Tần Tuyên cảnh giác, mơ hồ ngăn cản ở trước mặt Chu Sơn.

Lục Ẩn buồn cười nói: “Ta nói chuyện với Hình Thánh, không để bụng chứ.”

Tần Tuyên do dự.

“Tần Tuyên, tránh ra’’

Giọng nói Chu Sơn yếu ớt truyền ra.

Tần Tuyên chần chừ một chút, nhưng cuối cùng cũng tránh ra, đứng sang bên cạnh.

Lục Ẩn nhìn nàng nói: “Ngươi ra ngoài trước đi.”

Ánh mắt Tần Tuyên thay đổi, nhìn Chu Sơn.

Chu Sơn gật đầu, bảo nàng ra ngoài.

Tần Tuyên miễn cưỡng rời đi.

“Xin lỗi, nàng quá lo lắng cho ta.”

Chu Sơn nhẹ nhàng nói, và ra hiệu cho Lục Ẩn ngồi xuống.

Lục Ẩn ngồi ở bên giường Chu Sơn, cười nói: "Nàng sợ ta làm hại ngươi."

Chu Sơn cười nói: "Nếu ngươi muốn hại ta, thì ta cũng không còn sống đến bây giờ, nghe nói ngươi từ bỏ tiền tuyến phía bắc, muốn đặt trọng điểm vào Kim Lăng và phía tây?" ​

Lục Ẩn gật đầu, đứng dậy đi đến bên bệ cửa sổ, nhìn Kim Lăng lộn xộn, thản nhiên nói: “Trong nửa năm tận thế, zombie có nhiều nhất, nhưng zombie ngoại trừ số lượng không có tính công kích quá mạnh, thì tổn thương đến tiến hóa giả không lớn, mà thú biến dị lại khác, thời gian càng dài, thú biến dị càng mạnh, chiến tuyến Hình Doanh kéo dài quá lâu sẽ dễ dàng sụp đổ toàn tuyến.’’

“Chính vì tận thế mới có nửa năm, nên ta hy vọng nhanh chóng liên thông với những người khác, hợp sức để giành lại Hoa Hạ. Đây cũng là lý do Triệu Vũ mạo hiểm đến Kim Lăng.’’

Chu Sơn nói.

Lục Ẩn quay đầu nhìn hắn: “Mỗi ngày số người trong Hình Doanh thương vong bao nhiêu? Con đường có thể đả thông trong bao lâu?

Ta bảo La Vân báo cáo với ngươi, zombie chúa đã xuất hiện trên cái gọi là thông đạo an toàn của ngươi, zombie chúa có trí tuệ, có thể tiến hóa, thậm chí thông qua nuốt đồ vật kì lạ để tạo ra cách công kích thay thế, đây không phải Vạn Phu Trưởng có thể sánh bằng. Ngươi có thể đích thân đi tiền tuyến không?

Ngươi có thể đi bao xa? Ngươi có thể đảm bảo sẽ không xuất hiện thú biến dị Thiên Cấp không?”

Chu Sơn trầm mặc, khổ tâm nói: “Ta biết, nhưng ta phải đả thông kinh thành, ta muốn biết khi đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có lẽ có thể tìm ra nguồn gốc tận thế.’’

Lục Ẩn nheo mắt lại: “Nguồn gốc tận thế?”

Chu Sơn nghiêm túc nhìn Lục Ẩn: “Lúc đó Hoa Hạ mang về một cỗ thi thể từ Hải Vương Tinh, thu được một ít tin tức, chính là nhờ vào tin tức này mà chúng ta đã dẫn trước tất cả mọi người, sau tận thế chúng ta đã trở thành Thất Thánh, nhưng thi thể đó có vấn đề, Viện Khoa học và Công nghệ đã thăm dò ra vật chất dị thường trên thi thể kia, những chất đó có thể gây ra biến dị tế bào, ta đoán tận thế đến từ thi thể đó.”

“Sau đó thì sao?’’ Lục Ẩn hỏi.

Chu Sơn đắng chát nói: “Những vật chất dị thường đó nằm ngoài tầm kiểm soát của Viện Nghiên cứu Khoa học kỹ thật, vậy nên lúc đó Nhất Hiệu đã ra lệnh vận chuyển thi thể đi, đồng thời phân tán bảy người chúng ta ra, để bảo vệ toàn bộ Hoa Hạ, có lẽ khi đó Nhất Hiệu đã đoán được điều gì, nhưng vào ngày chuyển đi, tận thế đã buông xuống."

Ánh mắt Lục Ẩn nhìn chằm chằm Chu Sơn.

Chu Sơn nhìn lên trần nhà, mờ mịt nói: “Chúng ta không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết thế giới bỗng chốc thay đổi lớn, nghiên cứu viên của Viện Nghiên cứu khoa học kỹ thuật, Nhất Hiệu, cùng rất nhiều người khác đã chết trong một vụ nổ lớn, sau đó chúng ta đã nghĩ hết biện pháp để liên lạc, đều không biết đã xảy ra chuyện gì, ngay cả Chương Đỉnh Thiên ở kinh thành cũng không biết.’’

“Vậy thi thể kia đâu?’’

Lục Ẩn vội vàng hỏi, hắn coi trọng nhất chính là thi thể đó, thi thể kia chứa đựng Tố Thể Quyết, với lại có khả năng là đào phạm mà các học viên đang tìm kiếm trong thí luyện, đến từ bên trong vũ trụ.

Chu Sơn lắc đầu: “Không biết, hiện trường chỉ có một cái hố sâu, tràn đầy dung nham, tất cả thông tin đều biến mất trong vụ nổ đó, dẫn đến tận thế.’’

Lục Ẩn quay đầu lại, nhìn Chu Sơn, Chu Sơn không có nói dối, hắn đã nỗ lực tìm kiếm thi thể kia, vì vậy mà từ Hồ Bắc đến Kim Lăng, nhưng ngay cả Thất Thánh cũng không biết thi thể đó ở đâu, xem ra hắn nên đi tới kinh thành.

“Ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, ta đi trước.’’

Lục Ẩn thản nhiên nói.

Chu Sơn nói với Lục Ẩn: “Ngươi sắp rời khỏi Kim Lăng?’’

Lục Ẩn nhìn Chu Sơn: “Ngươi hy vọng ta rời đi?’’

“Tất nhiên không phải, ngươi lưu lại thì Kim Lăng mới có thể giữ được, ta có thể cảm giác được thực lực của ngươi rất mạnh, Địa Cấp đã có thể đả thương được người ngoài hành tinh mạnh nhất đó, hiện tại ngươi đạt đến Thiên Cấp rồi, thực lực của ngươi chắc chắn cao hơn ta, ta hy vọng ngươi ở lại, Hình Doanh có thể tuân theo mệnh lệnh của ngươi, thậm chí ta cũng có thể nghe theo mệnh lệnh của ngươi.’’

Chu Sơn trịnh trọng nói.

Lục Ẩn kinh ngạc: “Tại sao? Ta đi rồi, Kim Lăng vẫn là thế giới của ngươi, ngươi vẫn là Hình Thánh được vạn người kính trọng.’’

Chu Sơn bật cười, khổ tâm nói: “Ngươi cho rằng chúng ta muốn danh hiệu này sao?

Sở dĩ ta bảo vệ Kim Lăng là vì Nhất Hiệu ra lệnh cho ta, mà ta là quân nhân, bất kể vinh quang có tồn tại hay không, ta đều sẽ chấp hành mệnh lệnh, sự sống chết của hàng triệu người ở Kim Lăng quan trọng hơn hết thảy, ta hy vọng ngươi ở lại để bảo vệ họ.”

Lục Ẩn nhìn chăm chú đôi mắt Chu Sơn, Chu Sơn không hề yếu thế khi đối mặt với hắn.

Một lúc sau, Lục Ẩn mới gật đầu nói: “Ta tạm thời ở lại.”

Nói xong, hắn đi ra khỏi phòng bệnh.

Chu Sơn thở phào nhẹ nhõm, nhìn ra ngoài cửa sổ, trận chiến nửa tháng trước khiến hắn khắc cốt ghi tâm, cái gọi là Hình Thánh, chẳng qua là con sâu cái kiến mà thôi, áp lực tính mạng của hàng triệu người là quá lớn, hắn chân thành hy vọng Lục Ẩn lưu lại, chỉ có sống tiếp, mới có tương lai.

Mọi điều hắn nói với Lục Ẩn đều là tuyệt mật, nhưng đó cũng là thành ý của hắn.

Sau khi đi ra khỏi phòng bệnh, Tần Tuyên vội vàng đi vào.

Lục Ẩn gật đầu với Phùng Hoành, rời đi cùng Granny.

Quân nhân, một danh từ nặng nề, tượng trưng cho tinh thần trách nhiệm, mà phần trách nhiệm này quá lớn lao, Lục Ẩn không muốn gánh vác, hắn tôn trọng Chu Sơn, nhưng không có nghĩa là sẽ mãi mãi ở lại giúp đỡ hắn.

1

0

6 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.