Chương 15
Hỏa Diễm Tinh Thể (1)
Lục Ẩn nhìn xem một màn này, tùy tiện chọn hai món ăn, ngay tại lúc này còn có thể kinh doanh nhà hàng, bối cảnh của nhà hàng này khẳng định tương đối lớn, chí ít không ai dám gây sự, binh sĩ Hình Doanh cách mỗi hai phút tại cửa ra vào tuần tra, hiển nhiên cũng là đặc thù chiếu cố qua.
“Đồ ăn của ngài, mời ngài chậm rãi dùng.”
Nhân viên phục vụ bưng lên ba đĩa thức ăn cho Lục Ẩn rồi rời đi mà không quay đầu lại.”
Lục Ẩn ăn một miếng, nhăn mày lại, khó ăn, nhưng so với thịt Chuột Biến Dị và thịt Chó Biến Dị thì thịt này ngon hơn nhiều, hắn lấy bản đồ ra vừa xem vừa ăn.
Sau khi ăn được một lúc, bóng dáng của mười mấy người đi vào nhà hàng, ông chủ nhà hàng nhìn người tới hai mắt tỏa sáng: “Khang thiếu, xin mời Khang thiếu vào, bên ngoài mưa lớn như vậy, ngài muốn ăn cái gì chúng ta sẽ đưa lên.”
Cái người được gọi là Khang thiếu ừ một tiếng, ngồi bàn bên cạnh cách Lục Ẩn không xa, liếc mắt nhìn Lục Ẩn không để ý, gõ bàn một cái: “Mang qua đây.”
“Bang” một tiếng, bóng một người bị ngã trên mặt đất, đập bể băng ghế, toàn thân run rẩy nhìn Khang thiếu: “Thật xin lỗi, Khang thiếu, ta không biết đồ vật kia là của ngài, nếu như ta biết có cho ta mười cái lá gan cũng không dám trộm nữa, thật xin lỗi Khang thiếu, ngài tha cho ta một lần đi mà.”
Khang thiếu cười lạnh: “Tha cho ngươi? Vậy ta phải nói chuyện với huynh đệ ta như thế nào? Ngươi có biết hay không, vật kia là ta tặng cho chú của ta, bây giờ người làm mất đi một viên, cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là ba mươi viên Năng Lượng Tinh Thể, hoặc là chết, ngươi chọn một.”
Bóng người tuyệt vọng: “Khang thiếu, ta thật không biết đồ vật kia là của ngài, van cầu ngài bỏ qua cho ta, ta nguyện ý làm chó cho ngài, ngài thả ta đi.”
Khang thiếu đập mặt bàn, rút súng ra và dí lên đầu người đó: “Không có Tinh Thể, vậy bái bai.”
Ánh mắt người đó co rút lại, kêu lên tuyệt vọng, chợt thấy Lục Ẩn cách đó không xa, đưa tay chỉ qua: “Hắn, hắn, vật kia ta cho hắn.”
Tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía Lục Ẩn.
Lục Ẩn đặt cốc nước xuống, không nói gì, hắn đã nhìn thấy từ lúc vào cửa, tiến hóa giả mặt mày gian xảo bị đánh rất thảm kia chính là người đã bán bản đồ cho hắn, trước kia mua một tấm bản đồ ba viên Tinh Thể, y còn tặng cho hắn một viên thuốc tráng dương, khi đó hắn đã cảm thấy kỳ quái rồi, thuốc tráng dương rất đắt, bây giờ xem ra là do hắn trộm được, chính là trộm của gã Khang thiếu này.
Khang thiếu đưa mắt nhìn Lục Ẩn một hồi, đạp một cước vào tiến hóa giả mặt mày gian giảo: “Từ Tam, ngươi dám đùa ta, tùy tiện tìm người để lừa gạt ta.”
Từ Tam vội vàng la hét: “Thật, chính là hắn, hắn mua bản đồ cùng ta, ngài nhìn, tấm bản đồ trên bàn kia chính là ta bán cho hắn, dưới góc phải có ký hiệu.”
Bọ người Khang thiếu nhìn sang.
Lục Ẩn cũng liếc mắt địa đồ, quả nhiên có ký hiệu.
Bọn người Khang thiếu mang theo Từ Tam đi qua vây quanh: "Huynh đệ, cầm vật không nên cầm, có phải là nên lấy ra?”
“Cút.”
Lục Ẩn nhàn nhạt trả lời một câu.
Khang thiếu biến sắc, mười mấy tên tiến hóa giả xung quanh giận dữ: “Khẩu khí thật là lớn, biết Khang thiếu tại căn cứ Kim Lăng đại biểu cái gì không? Tiểu tử gan rất lớn.”
Nói xong, lập tức có người động thủ, tóm lấy Lục Ẩn.
Lục Ẩn tiện tay bắn đôi đũa, trực tiếp đâm xuyên cánh tay mấy tiến hóa giả, cuối cùng đính tại trên tường, vách tường lập tức vỡ ra, đồng thời, máu vẩy vào trên mặt bàn, tiếng hét thảm vang lên.
Sắc mặt Khang thiếu trắng nhợt, vội vàng lui lại, tiến hóa giả chung quanh cũng đều cùng nhau lui lại.
Ông chủ nhà hàng kinh hãi, trực tiếp tránh ra ngoài.
Khang thiếu dùng súng chỉ vào Lục Ẩn: “Chú của ta là Vạn Phu Trưởng của Hình Doanh, ngươi chớ làm loạn, giao đồ vật ra chuyện gì cũng dễ nói.”
“Vứt rồi.”
Lục Ẩn thản nhiên nói.
Khang thiếu hiển nhiên không tin: “Nhắc lại lần nữa, giao đồ vật ra, nếu không ta sẽ để ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng, cường giả Địa Cấp không phải người ngươi có thể đắc tội.”
Lục Ẩn đột nhiên rất hiếu kỳ, nhìn Khang thiếu: “Nếu chú của ngươi là cường giả Địa Cấp, tại sao lại muốn thuốc tráng dương?”
Da mặt Khang thiếu kéo ra, giận dữ: “Ngươi dám nói xấu chú ta, muốn chết, lão Ngũ, lập tức liên hệ chú ta.”
Gã cũng không ngốc, biết súng ống không đối phó được Lục Ẩn.
Ánh mắt Lục Ẩn bén nhọn quét về phía Từ Tam bị đánh gần chết, hay là hắn nghĩ sai, thứ mà Khang thiếu muốn lấy không phải thuốc tráng dương, mà là vật khác, gia hỏa này muốn họa thủy đông dẫn, để cho mình cõng nồi.
Từ Tam đang nằm dưới đất bắt gặp ánh mắt Lục Ẩn, lập tức cúi đầu xuống, không dám nhìn.
Lục Ẩn cười cười không thèm để ý, có cõng nồi hay không hắn cũng chẳng quan trọng, bây giờ hắn hiếu kỳ chính là đồ vật có thể để cho Vạn Phu Trưởng để ý, địa cầu trải qua tiến hóa, chắc chắn là đồ vật tốt, đây cũng là một trong những nguyên nhân hấp dẫn không ít các học viên từ các học viện tới thí luyện, biết đâu Vạn Phu Trưởng này đã thực sự nhận được cái gì.
Không lâu sau, một nam tử trung niên đi vào nhà hàng, phất tay xua đi tất cả binh sĩ Hình Doanh, ánh mắt nhìn vào trong nhà hàng.
10
1
6 tháng trước
1 tuần trước