Chương 50
Đấng Toàn Năng Cuối Cùng
Lão đệ, tin ngươi gửi trước kia rất hữu ích, ta vừa nhận luôn vụ án hôm qua cho ngươi. Ngươi đánh chết hai tên tội phạm truy nã, dựa theo mức thưởng trên mạng thợ săn tiền thưởng được 40 vạn rồi, đã chuyển vào tài khoản của ngươi
Do biết liên quan tới phó khu trưởng nên Tiết Hưng Phúc buộc phải trực tiếp nhúng tay, ai đến gây rối với Tần Phong đều bị ông ta ngăn chặn từ đầu.
Không những vậy, phần thưởng của Tần Phong cũng được giải quyết ngay, không thiếu hụt đồng nào.
Mạng thợ săn tiền thưởng, thứ này hay thật
Tần Phong nhìn dòng chữ đó mới sực nhớ tới trang web này.
Đó là một trang thông tin chuyên tìm kiếm và truy lùng các tổ chức phản nhân loại, lưu trữ hàng vạn hồ sơ tội phạm truy nã gồm ảnh chân dung, vóc dáng, các phân tích liên quan.
Một số bộ đàm cao cấp còn có tính năng quét không gian, chỉ cần trong phạm vi trăm mét xuất hiện tội phạm liền báo động.
Thực ra không cần làm thợ săn tiền thưởng cũng có thể tải phần mềm này, ít ra nếu không bắt được tội phạm thì còn biết đường tránh.
Gần như ai cũng cài ứng dụng này trong máy.
Nhưng bộ đàm của Tần Phong trước giờ vẫn chưa có, còn hệ thống truyền tin trên xe bay thì lại là loại cao cấp nhất, chỉ cần tải về là có thể quét hình trong phạm vi một ngàn mét.
Tiện thể ra ngoài mua mấy bộ quần áo thôi
Tần Phong giãn người, mặc lại đồ cũ lúc trước giờ đã thấy chật, ngược lại càng làm nổi bật thân hình vạm vỡ của mình.
Nhưng Tần Phong cũng chẳng bận tâm mấy về ngoại hình.
Tiểu Bạch, ta ra ngoài mua đồ nhé, ngươi trông nhà được không Tần Phong hỏi một tiếng.
Tiểu Bạch đang nô đùa trên lầu, nghe vậy liền chạy bổ xuống, lông xù bù tung bay, nhào ngay vào lòng Tần Phong.
Đi cùng!
Được rồi
Tần Phong lại đeo balo cất Tiểu Bạch vào.
Chiếc xe bay đỗ lại dưới nhà, giữa một dãy xe sang vẫn nổi bật, cư dân tiểu khu nhìn thấy xe lạ cũng tỏ ra chú ý.
Lại có người mới đến nhỉ
Không biết là ai, lát nữa nhớ để ý chút
Tần Phong không để tâm đến những ánh mắt ấy, xe nhanh chóng rời đến khu thương mại.
Đây là nơi người bình thường khó mà bước vào, không hẳn cấm nhưng giá cả trên trời khiến ai cũng sợ vào, chỉ sợ làm hỏng một bộ quần áo cũng mất cả đống tiền.
Tần Phong đậu xe, ánh mắt trở nên nghiêm túc.
Chi
Tiểu Bạch cũng nhận thấy tình hình phía trước: Một phu nhân quý phái dắt theo sợi dây, đầu dây buộc một con chó lớn hùng dũng.
Chó săn kim mao!
Đây là giống chó rất được yêu thích thời bình vì tính cách thân thiện, quấn quýt người. Sau vết nứt, động vật tiến hóa trước con người, thể chất mạnh lên, thành ra có con vật thậm chí vượt sức người.
Chúng bảo vệ chủ rất hữu ích, nhất là khi phải đối đầu với dị giới và quái vật.
Hiện tại trong căn cứ, phong trào nuôi dị thú càng ngày càng phổ biến, tạo nên một nghề mới kết hợp giữa huấn luyện và chiến đấu: Khu thú sư.
Sự mạnh yếu của khu thú sư đều phụ thuộc vào sức mạnh sủng vật.
Hợp đồng giữa Tần Phong và Tiểu Bạch cũng là dựa trên nguyên lý này mà tạo ra.
Ý tưởng này cũng không tệ
Dắt sủng vật đi trong khu dành cho giới giàu có là chuyện bình thường, nên cũng không gây chú ý lắm.
Mười phút sau, lưng Tiểu Bạch đã có thêm một chiếc xích, cổ đeo một chiếc nơ bướm hồng trông dễ thương, không ai ngờ đó lại là dị thú cấp tướng.
Lần đầu được đường hoàng đi giữa phố xá, Tiểu Bạch hớn hở thấy rõ, chỉ là hơi vướng cái xích nhưng lợi nhiều hơn hại nên nó cũng không bận tâm.
Tần Phong đi mua bộ đàm, chọn ngay món đắt nhất căn cứ Thừa Bắc giá mười vạn tệ. Tiền trong người còn hơn trăm vạn nên Tần Phong không ngần ngại, trả luôn không mặc cả.
Bộ đàm bạc trông rất ngầu, chỉ nhìn đã biết ngay loại cao cấp.
Tần Phong tải về mạng thợ săn tiền thưởng.
Không biết trong căn cứ Thừa Bắc hiện có bao nhiêu tội phạm
Ánh mắt Tần Phong thoáng ánh lên sát khí. Thực ra cậu tải phần mềm không phải để tự bảo vệ mà vì muốn đi diệt trừ tội phạm – nếu phát hiện nhóm Thừa Dương thị ở gần thì lập tức ra tay trước.
Có thể kiếm tiền, lại được tăng cường sức mạnh cơ thể, sao lại không làm
Tần Phong dắt Tiểu Bạch vào một cửa hàng quần áo cao cấp.
Chi
Tiểu Bạch dường như không muốn vào cửa hàng.
Sao vậy
Tần Phong nhìn Tiểu Bạch, phát hiện trước cửa bày hai mô hình.
Một nam, một nữ: nam mặc âu phục đen, nữ mặc lễ phục lộng lẫy; giá ba mươi vạn, dưới ánh đèn phát sáng lấp lánh.
Thứ phát sáng trên đồ dĩ nhiên không phải kim cương mà là thân xác của một loại côn trùng dị thú đặc biệt – huỳnh quang của thị huyết trùng. Dẫu không có tác dụng gì ngoài trang trí, nhưng ở căn cứ thì đó là thời trang sang trọng, giới nhà giàu rất chuộng các dịp tiệc hay đám cưới.
Dĩ nhiên, Tiểu Bạch lại không nhìn hai mô hình kia mà chú ý vào hai chú chó nhỏ trước cửa: Một đen, một trắng; chú chó trắng khoác một chiếc áo cưới nhỏ nhắn.
Tần Phong cũng phải phì cười.
Ríu rít Tiểu Bạch lập tức nhảy cẫng lên.
Không ngờ ngươi điệu vậy nữa cơ á
Tiểu Bạch quay đầu, nhìn Tần Phong bằng ánh mắt trách móc.
Được rồi, mua, ta sẽ mua cho ngươi
Tần Phong cũng chịu thua con thú nhỏ này, giờ chỉ biết chiều chuộng nó hết mực.
Nhân viên bán hàng đã chú ý tới Tần Phong từ lúc đầu. Ban đầu thấy Tần Phong ăn mặc bình thường nên không quan tâm lắm, nhưng khi nhận ra mẫu máy truyền tin cao cấp trên tay cậu thì đôi mắt người bán sáng rực.
Ra là khách hàng sộp giấu nghề.
Chưa kịp tiếp đón, Tần Phong đã dừng ngay ở quầy trưng bày.
Xin hỏi, áo cưới cho thú cưng này bán giá bao nhiêu Tần Phong hỏi.
Khóe miệng nhân viên khẽ giần giật. Nhiều khách hàng đặt may lễ phục cho thú cưng nhưng lần đầu gặp người hỏi mua hàng mẫu trưng bày.
Dạ, bộ này chỉ để trưng bày thôi ạ
9
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
